Khi Hạ Phong lái xe quay lại bên ngoài sân, tuyết đã bắt đầu rơi rất lớn, nên về nhà phải mất nhiều thời gian hơn dự kiến, mọi người đều đã bỏ lỡ bữa trưa, có thể ăn cơm tối luôn.
Hạ Phong đỗ xe, Trịnh Cảnh Minh cũng xách túi dệt đặt ở phòng khách, Lâm Thiển Thu mỉm cười với anh nói: “Hôm nay xin lỗi đã làm phiền anh, em cũng đã gọi món rồi, chúng ta cùng ăn cơm nhé, bữa tối em xào thêm hai món, cùng nhau ăn cho vui.”
Trịnh Cảnh Minh cảm thấy sau lưng như bốc hỏa sắp bỏng rát, không cần nói cũng biết Hạ Liên chắc chắn đang nhìn chằm chằm vào anh, người một nhà người ta quây quần, anh là một người ngoài đến gần đây ăn cơm là sao đây?
Trịnh Cảnh Minh nhanh chóng xua tay nói: “Không cần, không cần, Linh Linh ở nhà đã nấu cơm cho em rồi, em lại ăn ở đây, trong nhà chỉ có hai người họ em cũng không yên tâm. Lần sau có cơ hội lại ăn, chị dâu, em về trả xe trước đây.
"Không sao đâu, lần sau dẫn Linh Linh và mọi người đến ăn nhé, trên đường đi cẩn thận nhé." Lâm Thiển Thu đứng ở cửa vẫy tay nhắc nhở.
Trịnh Cảnh Minh ngồi trong xe làm động tác chắp tay chào, nhả phanh rồi đạp ga phóng đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT