“Giải nhất......” Sau khi Tạ Thần xoay quả bóng trong tay để nhìn rõ con số, dưới sự hồi hộp và chờ mong của đông đảo mọi người dưới khán đài, anh nói, “Số 268!”
 
“Ai, người may mắn của năm nay là ai thế?”
 
“Ahhhh, không phải tôi, tôi là 302.”
 
“Cũng không phải tôi, hu hu hu, năm nay may mắn không đến với tôi rồi!”
 
Nhiều người đang quay đầu lại, hầu hết trong số họ đang tìm kiếm người may mắn của năm nay.

Một căn hộ nha, đãi ngộ của công ty giải trí Ngôi Sao có thể nói là cao nhất trong giới, bởi một căn hộ không phải ai cũng có thể dễ dàng mua được.

Ngoại trừ nhóm lãnh đạo cấp cao, tiền lương một năm trên trăm vạn, chứ những nhân viên bình thường muốn mua một căn hộ thì không biết phải dành dụm bao nhiêu năm.

Ngay cả nghệ sĩ cũng vậy, không phải nghệ sĩ nào cũng kiếm được nhiều tiền.
Cho dù bạn ở trong ngành nghề nào, những người có thể kiếm tiền đều ở trên cùng của kim tự tháp.

Lớp ở giữa được coi là tầng lớp trung lưu và tầng lớp dưới cùng chỉ là người bình thường.

Vì thế, mỗi năm công ty giải trí Ngôi Sao trao nhiều giải thưởng lớn như vậy, thật sự có rất nhiều người đều mong chờ mình có thể trở thành người may mắn đó.
 
Ngay khi mọi người đang tìm người may mắn, Tạ Thần đã nhìn xuống bên dưới rồi nói, “Mời số 268 lên sân khấu.”
 
Ở một chiếc bàn phía sau hội trường, một cô gái trẻ tuổi đứng dậy với vẻ mặt không tin nổi, sau khi Tạ Thần dứt lời thì cô ấy vừa hốt hoảng vừa vội vàng bước lên sân khấu, cũng chẳng có tâm tư để ý đến vô số ánh mắt đang đổ dồn trên người mình.
 
Sau khi cô ấy lên sân khấu, Tạ Thần tự tay giao chùm chìa khóa cho cô ấy.
Người dẫn chương trình ở bên cạnh thừa dịp cất cao giọng, “Xin chúc mừng nhân viên có số 268 đã giành được giải nhất của năm nay!”
 
Dưới khán đài, mặc kệ là thật lòng hay không quan tâm thì ai nấy cũng đều vỗ tay chúc mừng.
Mà Lý Mai, người cầm chìa khóa thì hốc mắt đỏ bừng, cơ thể cô ấy rõ ràng đang run rẩy, cô ấy phấn khích đến mức không thể kiềm chế được cảm xúc của mình.

Khi người dẫn chương trình yêu cầu cô ấy phát biểu vài lời thì cô ấy thậm chí còn không nói nên lời.

Cuối cùng, cô ấy cúi người chín mươi độ với Tạ Thần và người dưới khán đài, giọng nói mang theo chút nghẹn ngào, “Sau này tôi sẽ cố gắng làm việc, tôi muốn cả đời cống hiến vì Ngôi Sao!”
 
Bộ dáng này làm cho tiếng vỗ tay dưới khán đài lại một lần nữa vang lên như sấm.
 

Công ty giải trí Ngôi Sao tính ra thì mới thành lập được năm năm, trong vòng năm năm đã phát triển đến quy mô như vậy đã có thể thấy được năng lực của Tạ Thần.

Mà phần thưởng cuối năm từ đầu cũng không phải như vậy giờ, năm thứ ba sau khi thành lập thì mới điều chỉnh thành như bây giờ.
Cho nên Lý Mai là nhân viên thứ ba nhận được giải nhất.

Trước cô ấy có hai người, hai người kia cũng vui mừng kích động nhưng đều không ‘khoa trương’ như Lý Mai.
 
Không sai, chính là khoa trương, người sáng suốt đều nhìn ra được trạng thái của Lý Mai có hơi thái quá, một vài người đoán cô ấy làm như vậy để cho người ta nhớ kỹ mình, nhưng mà chỉ có phòng ban và một vài đồng nghiệp thân thiết của cô ấy mới biết chuyện gì đang xảy ra.
 
Đối với công ty mà nói, Lý Mai chỉ là một nhân viên bình thường, rất nhiều người thậm chí còn không nhận ra cô ấy.

Nhưng mà đồng nghiệp cùng phòng ban hoặc từng hợp tác thì đều có ấn tượng cực kỳ sâu với Lý Mai.

Bởi vì từ khi cô ấy vào công ty đến nay đều liều mạng làm việc, sức mạnh làm việc của cô ấy cực kỳ dọa người, cực kỳ nghiêm khắc với bản thân.

Ngay từ đầu, mọi người còn không biết cô ấy liều mạng vì cái gì, sau đó biết được hoàn cảnh gia đình của cô ấy thì mới hiểu.
Nhà cô ấy trọng nam khinh nữ, cha mẹ không chu cấp để cô ấy học đại học, tiền học đại học đều là do cô ấy vay tiền mới có.

Sau khi tốt nghiệp, cô ấy muốn nhanh có việc làm để trả hết nợ vay, càng muốn kiếm thêm nhiều tiền để mua một căn hộ thuộc về chính mình.

Từ sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy đã không liên hệ với người trong nhà, định kỳ mỗi tháng sẽ gửi tiền sinh hoạt mà thôi, bởi vì cô ấy không muốn bị người nhà sắp xếp cuộc sống của mình.

Cô ấy muốn có một ngôi nhà, chỉ có thể mua được nhà riêng thì cô ấy mới cảm thấy an tâm.
 
Nhưng dù vậy, hiện tại cô ấy cũng chỉ mới trả hết nợ.

Thành phố lớn kiếm tiền dễ dàng nhưng chi tiêu cũng cao, trong tay cô ấy cũng có không nhiều tiền tiết kiệm, muốn mua nhà thì không biết còn phải phấn đấu bao lâu nữa.

Kết quả bây giờ lại có một đ ĩa bánh từ trên trời rơi xuống, rơi trúng người cô ấy.
 
Cô ấy đã có căn hộ!
 
Đương nhiên rất nhiều người không biết những chuyện này, hoặc coi như biết cũng không quan tâm, con người luôn không quá để ý với những chuyện không liên quan đến mình.

Cho nên sau khi Lý Mai xuống sân khấu, trên sân khấu lại tiếp tục rút thưởng.
Khi Lý Mai trở lại chỗ ngồi của mình, một vài người quen có chút ghen tị chúc mừng cô ấy.

Cô ấy nắm chặt chìa khóa căn hộ trong tay và đáp lại từng người một, trên mặt hiện lên cảm giác hạnh phúc trước nay chưa từng có.

 
Sau khi phần rút thăm trúng thưởng tiếp tục, Hàn Tinh Tinh lại nhìn quả bóng trong tay mình một chút, giải nhất không có, còn lại tám suất cho giải nhì và giải ba, hãy để cô thắng một giải đi nào!
 
Vì quá muốn trúng thưởng, hai mắt Hàn Tinh Tinh sáng rực nhìn chằm chằm Tạ Thần lấy quả bóng ra ngoài.

Mỗi lần Tạ Thần đọc một con số, cô lại thất vọng một lần, bộ dáng rụt đầu thất vọng kia làm cho Tạ Thần bị chọc cười.

Trong lòng anh thầm nghĩ, nếu như lần này cô không trúng thưởng thì phải tặng chút gì đó cho cô mới được.
 
Kết quả, khi lấy quả bóng thứ tư ra, Tạ Thần nhìn thấy dãy số bên trên thì vẻ mặt hơi dừng lại, sau đó cong môi, mắt thì nhìn về phía Hàn Tinh Tinh, giơ quả bóng trên tay lên, “Người giành giải nhì cuối cùng là số 024.”
 
024?
Hàn Tinh Tinh hốt hoảng cầm quả bòng trên tay của mình lên nhìn một chút, tay trái là 024, tay phải là 068.

Số 068 ở tay phải là Tạ Thần đưa cho cô, nhưng 024 ở tay trái là chính cô lấy được.
 
Cô thật sự trúng rồi ư?
 
Giờ phút này, thứ đầu tiên mà Hàn Tinh Tinh cảm nhận được không phải là vui mừng bất ngờ mà là mờ mịt, gần giống như phản ứng vừa rồi của Lý Mai.
 
Cho đến khi người dẫn chương trình lên tiếng gọi ba người trúng giải nhì lên sân khấu thì Hàn Tinh Tinh mới đứng lên, sửa sang lại cảm xúc một chút, trên mặt nở nụ cười, siết chặt quả bóng bàn trong tay rồi bước lên sân khấu.
 
Mọi người dưới khán đài, “!!!”
 
Nhìn thấy Hàn Tinh Tinh lên sân khấu, không ít người đều sợ ngây người.

Người phụ nữ rốt cuộc có được vận khí gì thế, năm nay sự nghiệp đã phát triển tốt như vậy, có tổng giám đốc Tạ là bạn trai coi như xong đi, giờ còn giành được giải nhì trong tiệc cuối năm của công ty.

Đây là người may mắn đến mức nào cơ chứ!
Hâm mộ chết người!
 
Xe của giải nhì tuy rằng kém hơn so với căn hộ, nhưng mà cũng chẳng chênh lệch bao nhiêu, rất nhiều công ty lớn phải đạt giải nhất mới có xe đó!
 
Ngoại trừ Hàn Tinh Tinh, hai người còn lại đều là nam, một người là nhân viên công ty, một người là nghệ sĩ, tốt hơn một chút so với diễn viên tuyến 18.

Trên mặt cả ba người đều vui mừng giống y nhau.

 
Tạ Thần cũng tự mình trao phần thưởng cho bọn họ như cũ, mỗi người một chiếc chìa khoá xe.

Khi Tạ Thần trao chìa khóa xe cho Hàn Tinh TInh, dưới khán đài lại có người ồn ào, tiếng vỗ tay kịch liệt hơn so với trước đó.
 
Hàn Tinh Tinh vui vẻ nhận lấy chìa khóa xe từ trong tay Tạ Thần.

Vốn dĩ cô định mua một chiếc xe cho gia đình vào năm nay, dù sao hiện tại tài chính của cô cũng dư dả, cũng không thiếu tiền, chi tiêu cho gia đình cũng là chuyện nên làm.

Nhưng mà bây giờ cô trúng giải nhì, xe không cần mua, đến Tết dương, cô sẽ lái xe này trở về cho cha mẹ mình.
Nhìn thấy gương mặt hớn hở của cô, mặt của Tạ Thần cũng dịu dàng hơn.

Anh nhẹ giọng hỏi, “Vui vẻ như vậy sao?”
 
“Dĩ nhiên.” Hàn Tinh Tinh cũng hạ giọng trả lời.

Nhưng mà nhớ tình huống bây giờ không thích hợp để thì thầm, thế là nói xong cô lại trừng mắt nhìn Tạ Thần rồi đứng qua một bên, cùng chờ phát biểu cảm nghĩ xong thì đi xuống.
 
Ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, cũng có mấy người bên cạnh nói chúc mừng cô.

Cô đáp lại từng người một, chờ đến khi không ai nhìn mình nữa thì cô mới cúi đầu nhìn chìa khóa xe trong tay mình, trên mặt lại nhịn không được mà nở nụ cười.
 
Thật không uổng công khi tham gia tiệc cuối năm năm nay!
 
Nghĩ như vậy, thế nhưng cô lại không biết, những thứ trên người cô ngày hôm nay, cho dù là bộ váy hay trang sức thì đều có giá trị không thấp hơn so với chiếc xe này.

Nhưng mà nào có ai quan tâm đâu chứ, giờ phút này thực sự vui vẻ là đủ rồi.
Sau khi Tạ Thần rút bóng tìm tất cả người được giải ba và trao thưởng thì anh cũng xuống sân khấu.
 
Một bộ sản phẩm điện tử dành cho người đạt giải ba được phát hành trực tiếp tại chỗ, cho nên những người đạt giải ba đều nhận được một bộ sản phẩm điện tử trên tay, những sản phẩm này đều từ thương hiệu nổi tiếng, cộng tất cả lại thì giá trị cũng không nhỏ một trăm ngàn.
 
Đa số mọi người đều rất vui vẻ, vậy thế nên tiệc cuối năm đã thành công mỹ mãn.
Tiệc cuối năm bắt đầu từ lúc ba giờ, đến lúc kết thúc thì đã hơn sáu giờ, kéo dài hơn ba tiếng đồng hồ.
 
Những năm qua, sau khi kết thúc tiệc cuối năm thì Tạ Thần đều ở lại xã giao một hồi, có rất nhiều người tới nói chuyện với anh.

Nhưng năm nay anh cùng Hàn Tinh Tinh rời đi sớm, hai người đã hẹn gặp người lớn vào Tết dương.
 
*
Cha Tạ biết hôm nay con trai dẫn bạn gái về cho nên đã ở nhà chờ từ sớm.
Công ty lớn như tập đoàn Tạ Thị thì đương nhiên hằng năm cũng tổ chức tiệc cuối năm.

Chỉ là thời gian tổ chức tiệc cuối năm của mỗi công ty không giống nhau, giống như công ty giải trí Ngôi Sao tổ chức vào một ngày trước kỳ nghỉ Tết dương, nhưng cũng có rất nhiều công ty tổ chức trước kỳ nghỉ đông.

Bên Tạ Thị cũng đã tổ chức trước kỳ nghỉ đông, cho nên hôm nay cha Tạ có thời gian.
 
Sau khi Tạ Thần và Hàn Tinh Tinh rời khỏi tiệc cuối năm thì anh dẫn Hàn Tinh Tinh đi thay quần áo trước.

Váy đang mặc trên người cô thực sự rất xinh đẹp nhưng lại thích hợp mặc trong các buổi yến tiệc hơn, mặc đi ra ngoài thì không thuận tiện, hơn nữa, công ty có máy sưởi nên không lạnh, bây giờ mặc ra ngoài thì sẽ bị đông cứng.
 
Thay quần áo xong, cô lên xe đến nhà họ Tạ, Tạ Thần tự mình lái xe.

Nghĩ đến sắp phải gặp cha Tạ thì Hàn Tinh Tinh không khỏi căng thẳng, nhịn không được mà phải nói chuyện với Tạ Thần, còn hỏi Tạ Thần là không biết cha anh có thích món quà mà cô đã mua để tặng cho ông hay không.
 
Không sai, cô đã chuẩn bị trước quà tặng cho cha Tạ, bây giờ chỉ cần người qua nữa là được.
Tạ Thần cũng không chê cô hỏi nhiều, trên mặt vẫn luôn mang theo ý cười, cô hỏi cái gì thì anh đáp cái đó, trấn an cô từng chút một.

Bộ dáng kiên nhẫn của anh giúp xoa dịu căng thẳng trong cô rất nhiều.
 
Cho đến khi xe chạy vào trong sân biệt thự nhà họ Tạ.
 
Tim Hàn Tinh Tinh lại đập thình thịch, ngay sau đó, xe đã dừng ở cổng biệt thự.
 
Cha Tạ đã bảo quản gia Trương chú ý từ sớm, chính ông cũng đã hỏi người tới chưa không dưới một lần.

Cho nên, quản gia Trương vừa coi giờ vừa đứng ở cửa đợi, ngay sau khi nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đi tới thì ông ấy mới lập tức quay vào phòng khách nói với cha Tạ, “Ông chủ, người tới rồi, ông chờ ở đây để tôi đi đón bọn họ!”
 
“Ừ!” Cẩn thận nhìn một chút thì có thể nhìn ra được, lúc này cha Tạ cũng có chút căng thẳng, ông còn đặc biệt tắm rửa và thay quần áo.

Ông cũng muốn để lại ấn tượng tốt với con dâu tương lai nha!
Trong tình huống mà cả hai người đều đang căng thẳng thì cuối cùng cũng đã chính thức gặp mặt.
 
Quà mà Hàn Tinh Tinh mang đến thì quản gia Trương cầm một ít, một ít được Tạ Thần cầm.

Còn cô thì được Tạ Thần nắm tay đi tới trước mặt cha Tạ.

Vừa gặp mặt, Hàn Tinh Tinh đã lên tiếng chào hỏi trước.
 
Cô cúi người chào, “Chào bác ạ, cháu là Hàn Tinh Tinh, là bạn gái của Tạ Thần ạ!”
 
Cha Tạ trông có vẻ điềm tĩnh, trông vô cùng khí phách, nhưng mà khi quá căng thẳng thì mở miệng lại biến thành, “Gọi bác gì cơ chứ, gọi cha nào!”
 
Mọi người, “???”
 
 
------oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play