Hàn Tinh Tinh vào văn phòng, Phạm Chính Đạt bảo cô ngồi ở bên cạnh trước một chút, anh ấy còn có việc muốn nói với Trình Thịnh và Hàn Yên.
 
Đối với Hàn Tinh Tinh mà nói thì hai người này cũng không khác gì người xa lạ, cô cũng không quan tâm bọn họ có chuyện gì.

Phạm Chính Đạt bảo cô ngồi bên cạnh một chút thì cô rút đại một quyển sách trên giá xuống rồi lật xem.
 
Lúc trước đối diện với Hàn Tinh Tinh, cả hai người Hàn Yên và Trình Thịnh đều rất cao ngạo, chỉ là người trước cao ngạo ra mặt còn người sau thì cao ngạo ở trong lòng.

Nhưng bây giờ, Hàn Tinh Tinh đã khác xa bọn họ, không phải là người mà bọn họ có thể trêu chọc nổi.

Hàn Tinh Tinh gia nhập giới giải trí chưa tới một năm, nhưng bây giờ độ nổi tiếng cực tốt, tài nguyên cũng tốt, thật sự đều tốt hơn hai người bọn họ rất nhiều.
Đương nhiên trong lòng Hàn Yên vẫn có ghen ghét, nhưng mà thật sự không dám trắng trợn nói ra như lần đầu tiên gặp mặt.

Còn Trình Thịnh thì khỏi cần phải nói, bởi vì muốn ‘mèo mỡ’ với Hàn Tinh Tinh một chút mà đã bị Tạ Thần đày đến nơi khắc khổ để đóng phim.

Bây giờ, anh ta vừa gầy vừa đen như vậy cũng là vì quá mệt mỏi khi quay bộ phim này.

Nhưng mà mệt mỏi thì mệt mỏi, nhưng không phải anh ta không thu hoạch được gì.

Trước kia anh ta chỉ dựa vào gương mặt, dựa vào tin tức bát quái tình cảm với các nghệ sĩ nữ, năng lực nghề nghiệp không thể nói là không có nhưng mà cũng chỉ ở mức trung bình.

Bây giờ được đạo diễn cứng rắn dạy dỗ, kỹ thuật diễn của anh ta đã tiến bộ không ít.

Ngay sau khi tin tức tình cảm yêu đương của Tạ Thần và Hàn Tinh Tinh được tung ra thì anh ta lập tức hiểu, chuyện lúc trước bị đày đi quay phim thật sự là vì Hàn Tinh Tinh.

Chịu một lần dạy dỗ, anh ta nào dám có tâm tư vượt giới hạn nào với Hàn Tinh Tinh nữa? Lần đầu tiên, tổng giám đốc Tạ chỉ đày anh ta đi nơi khác, nhưng tốt xấu gì thì cũng coi như là đã cho anh tài nguyên, không tính là thuần túy chèn ép anh ta.

Nhưng nếu có lần sau, anh ta lo lắng mình sẽ biến mất khỏi giới giải trí này!
 
Cho nên, khi Hàn Tinh Tinh ngồi cách đó không xa để đọc sách thì anh ta còn đang ôn tồn cầu tình với Phạm ca.
“Phạm ca, em vẫn muốn tiếp tục đi theo anh, bộ phim này em biểu hiện cũng không tệ lắm, anh có thể chờ đến khi phim được chiếu thì có thể xem ạ.

Nếu như anh cảm thấy em diễn vẫn còn được, còn có thể cứu thì hãy cho em một cơ hội.

Sau này em sẽ nghe theo anh, chăm chỉ đóng phim thật tốt!” Giọng điệu của Trình Thịnh vô cùng thành khẩn, vẻ mặt cũng không còn hách dịch như trước kia.
 
Bây giờ, nhờ Hàn Tinh Tinh mà trên tay Phạm Chính Đạt cũng có nhiều tài nguyên hơn.

Nếu có thể ở lại, anh ta cũng có thể dính một chút ánh sáng.

Bây giờ, Trình Thịnh đã thấy hy vọng, đương nhiên cũng không muốn từ bỏ uổng phí.
 
Hàn Yên cũng có suy nghĩ tương tự, mặc dù trong lòng ghen ghét với Hàn Tinh Tinh, nhưng không thể phủ nhận, cùng một người đại diện với Hàn Tinh Tinh thì sẽ càng có lợi cho sự phát triển của cô ta.

Cho nên, ngay sau khi Trình Thịnh dứt lời, cô ta cũng mang theo vài phần thỉnh cầu nói, “Phạm ca, em cũng muốn ở lại đi theo anh ạ.”

Thời điểm ký hợp đồng của cô ta và Trình Thịnh gần nhau, có thể nói là cùng một lứa, cho nên thời điểm hết hạn hợp đồng cũng đã rất gần.

Với tình hình hiện tại của cô ta, nếu như rời khỏi Phạm Chính Đạt thì gần như không có khả năng tìm được người đại diện nào tốt hơn anh ấy.

Cho dù công ty có đồng ý tiếp tục ký hợp đồng với cô ta thì nói không chừng chỉ tùy tiện phân đại cho cô ta một người đại diện mà thôi.

Đi theo Phạm Chính Đạt, cô ta còn có thể tham gia các chương trình giải trí tốt, chứ đi theo một người đại diện chỉ định ngẫu nhiên thì sau này cô ta còn có thể tiếp tục xuất hiện trước mặt công chúng hay không thì cũng là chuyện không xác định.

Cô ta không thể chấp nhận điều này.
 
Trước khi Hàn Tinh Tinh nổi tiếng, cô ta không lo lắng điều này.

Nghệ sĩ dưới trướng Phạm Chính Đạt chỉ có cô ta và Trình Thịnh.

Mặc dù hai người bọn họ không quá nổi tiếng nhưng mà dù gì thì cũng coi như có chút danh tiếng, không có hai người bọn họ thì Phạm Chính Đạt phải dành thời gian và nguồn lực để bồi dưỡng người mới, cho nên cô ta không chút sợ hãi.

Nhưng bây giờ, tình hình đã không giống như vậy, cô ta không thể không hạ mình mà thỉnh cậu Phạm Chính Đạt có thể tiếp nhận cô ta một lần nữa.
Phạm Chính Đạt nhìn hai người trước mặt, ánh mắt cẩn thận quét qua hai người bọn họ, cuối cùng dừng lại trên người Trình Thịnh, “Vậy thì anh sẽ chờ đến khi phim của cậu chiếu rồi xem thử có phải cậu đã thực sự tiến bộ lớn như vậy không.”
 
Mặc dù không trực tiếp đồng ý tiếp tục hợp tác, nhưng cũng không trực tiếp từ chối.

Như vậy Trình Thịnh đã rất hài lòng, anh ta thậm chí có chút kinh ngạc vui mừng, không thể tin Phạm Chính Đạt vậy mà thật sự đồng ý cho anh ta cơ hội.
 
Sau khi phản ứng lại, anh ta mới lập tức nói, “Cảm ơn Phạm ca, em tuyệt đối sẽ không để cho anh thất vọng.”
 
Gánh nặng trong lòng Hàn Yên lập tức được giải tỏa, Phạm ca đã đồng ý tiếp tục giữ Trình Thịnh lại thì đoán chừng cô ta cũng sẽ không có vấn đề gì.

Bởi vì cô ta cảm nhận mình mạnh hơn so với Trình Thịnh, Trình Thịnh có thể thì không có lý do gì mà cô ta không được cả.
 
Nhưng không ngờ ——
Lúc ánh mắt Phạm Chính Đạt chuyển tới trên người cô ta thì vẻ mặt lạnh lùng hơn hẳn, “Còn em thì thôi, trong tay anh cũng không có tài nguyên gì phù hợp với em.

Chúng ta có hợp thì có tan, trong công ty chắc sẽ có người đại diện thích hợp hơn đồng ý tiếp nhận em.”
 
Hàn Yên, “!!!”
 
Vẻ mặt cô ta không thể tin, đến mức gương mặt bắt đầu có chút vặn vẹo.
 
“Vì sao anh đồng ý cho anh ta cơ hội là không đồng ý cho em cơ hội?” Hàn Yên chỉ tay vào Trình Thịnh, trên mặt tỏ vẻ phẫn nộ và không cam lòng, thậm chí còn cảm thấy mình bị sỉ nhục.
 
Đúng vậy, vì sao thế?
 
Cách đó không xa, Hàn Tinh Tinh cũng nhịn không được mà nhìn lại.

Cái này cũng không thể trách cô, văn phòng có chừng đó, bọn họ nói chuyện lại không cố gắng hạ giọng, cho dù cô có không muốn nghe cũng không được.
Nghe đến đó, cô cũng có chút tò mò Phạm ca nghĩ thế nào.

Phạm Chính Đạt như có như không nhìn cô một cái, rồi giải thích rõ ràng, “Đó là bởi vì anh nhìn thấy được Trình Thịnh có thay đổi, cậu ấy cũng học cách dùng tác phẩm để nói chuyện, để cho anh xem bộ phim của cậu ấy rồi mới quyết định, như thế đã cho thấy cậu ấy có tự tin với biểu hiện của cậu ấy trong phim của mình, còn em thì sao? Em dùng cái gì để chứng minh chính mình? Mớ hỗn độn trước đó của em mà anh phải thu dọn còn chưa đủ nhiều sao?”
 
Tâm tư và sức lực của người đại diện cũng có hạn.
 
Bây giờ Hàn Tinh Tinh đang hot, trong tay anh có rất nhiều tài nguyên cũng đều nhờ Hàn Tinh Tinh mà có, hơn phân nửa sức lực của anh đều đặt trên người Hàn Tinh Tinh.

Ngoài Hàn Tinh Tinh, trong tay anh còn có mấy người mới, tình hình trước mắt cũng đều không tệ.

Hiện có Hàn Tinh Tinh, anh cũng không vội phải cho ra mắt người mới.

Ở trạng thái như hiện tại với anh mà nói chính là thoải mái nhất.
Mà Hàn Yên, cùng là nghệ sĩ nữ, khi nguồn lực và con đường phát triển giống nhau, đương nhiên anh sẽ không lấy tài nguyên của Hàn Tinh Tinh để nâng đỡ Hàn Yên.

Nếu như Hàn Yên nghe lời hiểu chuyện, nỗ lực tiến lên thì anh cũng sẵn lòng dìu dắt cô ta một chút.

Nhưng mà trên thực tế, cô ta không có nhiều năng lực nhưng mà tính khí lại lớn bằng trời, tần suất gây chuyện làm cho anh đau cả đầu.

Anh ăn no rỗi việc mới tiếp tục dẫn dắt cô ta!
 
Hàn Yên không thể chấp nhận lý do này, cô ta cảm thấy Phạm Chính Đạt đang lấy cớ.

Chính cô ta cũng không muốn anh ấy dẫn dắt.

Cô ta đã khóc lóc om sòm trước mặt Phạm Chính Đạt không chỉ một lần, để anh ấy thu dọn cục diện rối rắm cho mình cũng không chỉ một lần.

Cô ta thậm chí còn có chút quen với việc Phạm Chính Đạt vì cô ta mà phục vụ.

Bây giờ, Phạm Chính Đạt hoàn toàn từ chối cô ta, cô ta khóc lóc om sòm một lần nữa.

Nhưng mà khúc dạo đầu còn chưa bắt đầu thì cô ta đã bị Phạm Chính Đạt gọi người kéo cô ta ra khỏi văn phòng.
 
Lúc đầu có thể gặp nhau thì cũng đến lúc phải chia tay, cô ta nhất định phải mặt dày mày dạn như thế, vậy cũng không thể trách anh không nể mặt cô ta được!
Tầng này cơ bản đều là văn phòng của người đại diện.

Ngày mốt là tiệc cuối năm của công ty, hôm nay đa số các người đại diện đều ở văn phòng bàn bạc công việc với nghệ sĩ của mình.

Chuyện Hàn Yên bị Phạm Chính Đạt đuổi ra khỏi văn phòng đã ngay lập tức bị không ít người chú ý, thậm chí còn có một vài người thích náo nhiệt đã chạy tới xem.
 
Mặt mũi Hàn Yên mất sạch.

Một màn thế này, cô ta muốn tìm một người đại diện tốt khác thì khó gấp đôi, dù sao thì không có người đại diện nào thích tính tình nghệ sĩ như thế này cả.
 
Trong văn phòng.
 

Lúc này, thật lòng trong lòng Trình Thịnh vẫn còn sợ hãi, nhưng ngoài sợ hãi còn cảm thấy may mắn.

Ban đầu bị đày tới một đoàn phim chịu khổ, trong lòng anh ta không phải không oán giận, nhưng mà trứng chọi đá, anh ta có không tình nguyện thì cũng chỉ có thể tiếp nhận, nhưng bây giờ anh ta lại có chút biết ơn sắp xếp lúc trước của tổng giám đốc Tạ.

Ở đoàn phim kia, anh ta quả thật đã chịu khổ rất nhiều, nhưng mà cũng đã có thay đổi không nhỏ.

Nếu như không có những thay đổi kia, đoán chừng người bị đuổi ra ngoài, không chỉ có một mình Hàn Yên mà chỉ sợ còn có thêm cả anh ta nữa!
Trình Thịnh nuốt nước bọt, ngượng ngùng nói, “Phạm ca, anh có việc cứ bận rộn trước, vậy em đi về trước đây ạ?”
 
“Ừ, đi đi!”
 
Chờ sau khi Trình Thịnh ra khỏi đây, Phạm Chính Đạt mới bưng ly nước trên bàn lên uống một ngụm, sau đó mới đi tới ngồi xuống chỗ đối diện với Hàn Tinh Tinh, vừa mở miệng chính là, “Anh cho Trình Thịnh cơ hội, có phải em không vui đúng không?”
 
Dù sao lúc trước Trình Thịnh cũng coi là không màn mặt mũi mà dây dưa với Hàn Tinh Tinh.
 
Ngược lại, Hàn Tinh Tinh hiểu ý của Phạm ca, nhưng mà, cô bình thản nói, “Không có ạ, em với anh ta cũng không liên quan gì với nhau.

Phạm ca, nếu như anh cảm thấy anh ta còn có thể tiếp tục hợp tác, vậy thì cứ tiếp tục hợp tác ạ.”
Nhìn ra cô thật sự không thèm để ý, Phạm Chính Đạt mới yên tâm.

Nếu như cô thật sự để ý, thì anh vẫn phải cân nhắc đến cảm nhận của cô.

Lý do anh đồng ý cho Trình Tịnh một cơ hội cũng không khác so với lúc nãy anh giải thích là bao.

Trừ cái đó ra, thì cũng bởi vì Trình Thịnh là đàn ông, không có quá nhiều xung đột lợi ích với Hàn Tinh Tinh.

Nếu như cậu ta có thể thay đổi để tốt hơn thì anh cũng không có lý do gì mà không cho cậu ta cơ hội.
 
Phạm Chính Đạt cũng không tiếp tục nói chủ đề mà dễ dàng làm cho người ta không vui kia.

Anh chuyển chủ đề, giọng nói mang theo ý trêu chọc, “Không phải em ở trong văn phòng của tổng giám đốc Tạ sao, làm sao lại đột nhiên đến nơi này của anh thế?”
 
Chỉ cần Hàn Tinh Tinh tới công ty, thì hầu như đều dính chung một chỗ với Tạ Thần.

Dù sao thì cô cũng rất ít khi tới văn phòng của Phạm Chính Đạt.

Bởi vì số lần thường xuyên tới công ty của cô mà thậm chí một số bộ phận liên quan trong công ty còn muốn sắp xếp cho cô một văn phòng riêng.

Chỉ là đến khi xin chỉ thị của Tạ Thần thì đều bị ‘đánh chết’.

Với Tạ Thần, nếu Hàn Tinh Tinh cần văn phòng thì cứ trực tiếp dùng của mình là đủ rồi.

Văn phòng lớn như vậy rất đủ, không cần thiết phải tách bọn anh ra!
Mới vừa rồi Hàn Tinh Tinh còn hơi có vẻ bình thản, nhưng sau khi Phạm Chính Đạt hỏi vấn đề này thì cô trở nên sống động hơn rất nhiều.

Cô thở dài, “Vốn ở đó, nhưng mà hôm nay có quá nhiều người tới báo cáo công việc, em không thoải mái lắm khi ở lại đó.”
 
Phạm Chính Đạt hiểu ngay tức thì, biết cô không thích bị nhiều người nhìn ngó, cho nên lập tức cười cười, “Được rồi, vậy em ở chỗ này của anh nghỉ ngơi một chút, tiện thể chúng ta tâm sự chuyện sắp xếp công việc tiếp theo của em!”
 
Hàn Tinh Tinh, “......”
 
Nói xong thì còn nghỉ ngơi chỗ nào đâu?
 

*
 
Trước kỳ nghỉ lễ Tết dương lịch một ngày, công ty giải trí Ngôi Sao tổ chức tiệc cuối năm.

Tiệc cuối năm bắt đầu từ lúc ba giờ chiều.
 
Tại tầng 14 công ty giải trí Ngôi Sao.
Cả tòa nhà này hôm nay phục vụ cho tiệc cuối năm, bên trong đã được trang trí từ sớm, trông sang trọng và cao cấp.

Đây là phong cách mà các công ty lớn thường có.

Còn chưa tới ba giờ, nhưng mà đã có người bắt đầu đến hội trường.

Hầu hết nghệ sĩ của công ty giải trí Ngôi Sao đều tới.

Mỗi năm công ty chỉ tổ chức một buổi tiệc cuối năm, không ai không nể mặt mũi, hơn nữa, chỉ có tại buổi tiệc cuối năm, mới có những nhân vật cấp cao của công ty có mặt.

Đây là cơ hội rất tốt cho nhiều nghệ sĩ, nếu như có thể để các nhân vật cấp cao nhìn trúng hoặc để lại ấn tượng sâu sắc với họ thì rất tốt cho sự phát triển sau này.
 
Tất cả những người đến tham dự tiệc cuối năm, nam thì mặc vest giày da, nữ thì trang điểm lộng lẫy, mỗi người một nét, tất cả đều với tinh thần tốt nhất.

Công ty giải trí Ngôi Sao là một trong những công ty lớn nhất trong ngành, tiệc cuối năm cũng không thể thua kém so với tiệc tối trong giới kinh doanh.
Ngoại trừ nhân viên và nghệ sĩ của công ty, một vài đối tác hợp tác cũng tới, ví dụ như đạo diễn, nhà sản xuất, thậm chí còn có một số nhà đầu tư.
Bây giờ, trong hội trường đã có không ít người tới, các nghệ sĩ có quen hay không quen thì nở một nụ cười trên môi.

Nhìn thấy ai đó có địa vị cao hơn mình, hoặc trước kia từng hợp tác thì mọi người đều lễ phép chào hỏi.

Toàn bộ hội trường chính là một sân khấu phù phiếm lớn.
 
Mà lúc này, Hàn Tinh Tinh cũng đang được đoàn đội chuyên nghiệp chăm sóc, mặc một bộ váy mới tham gia tiệc cuối năm, trang sức trên người đều do Tạ Thần cung cấp.

Bởi vì là tiệc cuối năm của công ty nhà mình, cho nên trang điểm cũng nhẹ nhàng, nhưng mà như thế này thì vẫn không che giấu được vẻ xinh đẹp của cô.

Bây giờ, khí chất trên người cô càng ngày càng tốt, mỗi bước đi, mỗi cái nhấc tay đều giống như thiên kim tiểu thư được nuông chiều.
 
Hôm nay Tạ Thần cũng mặc vest giày da, mặc dù không khác với âu phục anh vẫn hay mặc thường ngày là bao, nhưng mà hôm nay lại không giống, nhìn kỹ sẽ thấy đã được chăm chút hơn.
 
Hai người tự mình chuẩn bị xong, vừa chạm mặt thì đều bị đối phương làm cho kinh diễm.
Tạ Thần kéo kéo cà vạt trước ngực, sau đó đi tới trước mặt Hàn Tinh Tinh rồi cong một cánh tay lên, “Tiểu thư xinh đẹp, không biết anh có vinh hạnh mời em làm bạn gái hôm nay của anh không?”
 
Hàn Tinh Tinh nhấc váy, đi tới vòng qua cánh tay của anh, chớp mắt nhìn anh, “Of-course, vinh hạnh của em!”
 
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, trai đẹp gái xinh, cực kỳ xứng đôi!
 
Tạ Thần không phải là ông chủ lớn, không định sẽ xuất hiện sau cùng, cho nên sau khi Hàn Tinh Tinh chuẩn bị xong thì anh lập tức dẫn cô đi tới hội trường.

Mà lúc hai người bọn họ vừa xuất hiện, mọi người đều chú ý nhìn sang, đến lúc nhìn thấy tư thế khoác tay thân mật của hai người thì không khỏi giật nảy người, đây là có ý gì?
 
Tại tiệc cuối năm của công ty, tổng giám đốc quang minh chính đại xuất hiện cùng với Hàn Tinh Tinh, đây là tuyên bố chủ quyền sao?
 
Cho nên, Hàn Tinh Tinh chính là bà chủ tương lai à?
------oOo------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play