Không suy nghĩ đến chuyện tương lai nữa, tâm trí Đại Mộc Mộc quay lại thực tại rồi nói với bọn nhỏ:" Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ không học chữ. Cả ngày hôm nay chúng ta sẽ chỉ học những môn kĩ năng này thôi. Các con thấy được không?"
"Đồng ý ạ" Bọn nhỏ nghe thế liền đồng thanh đáp.
Đại Mộc Mộc lấy một sấp giấy để lên bàn, bảo bọn nhỏ ngồi xung quanh rồi bảo:" Vậy chúng ta cứ học vẽ trước đi, các con muốn vẽ gì thì vẽ đó. Cứ xem như là giải lao sau giờ học, đừng tạo áp lực".
Nói rồi Đại Mộc Mộc cũng lấy ra một tờ giấy tự mình ngồi vẽ. Kiếp trước nàng cũng từng tham gia câu lạc bộ vẽ tranh thủy mặc ở trường học, ngoài ra nàng còn tham gia câu lạc bộ đánh cờ. Những lúc căng thẳng mệt mỏi sau những giờ học tập căng não thì nàng sẽ tìm đến chúng như một cách thư giãn của bản thân. Sau này không còn đi học nữa nàng vẫn giữ thói quen này để giải tỏa áp lực trong công việc. Tuy không phải là giỏi nhất nhưng tài nghệ cũng hơn được ít người.
Đại Mộc Mộc đang hoạ một bức tranh về trúc. Nàng yêu thích vẽ trúc bởi trúc đơn giản không cầu kỳ nhưng lại dẻo dai, kiên cường đến lạ thường. Một người khi có những phẩm chất như một thân trúc kiên cường, bất khuất, thẳng ngay, trải qua bao nghịch cảnh vẫn vươn mình lên đón ánh sáng thì mới có thể xem là một quân tử, quân tử như trúc. Đại Mộc Mộc dùng vài nét đã có thể hoạ ra hình dáng của cây trúc, thân cứng cáp, nhánh dẻo dai, lá mảnh mai. Những cây trúc thẳng ngay, cành lá đan xen vào nhau tạo nên bức trúc mặc hoài hoà về đường nét, không cầu kỳ nhưng lại rất đẹp. Sau khi vẽ xong nét cuối cùng, Đại Mộc Mộc đề lên khoảng giống giữa giấy vài dòng ' Đề mặc trúc đồ*' rồi gác bút ngắm nhìn thành quả.
* Đề mặc trúc đồ của Trịnh Tiếp ( Trịnh Bản Kiều)
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT