Sau khi được Đại lão gia cho phép, mọi người đều vung đũa gắp thức ăn.
Đại Thụ gắp một con ốc bỏ vào miệng hút một cái thì thịt ốc đã rời vỏ, sau khi nhai miếng ốc thì hai mắt hắn sáng lên:
" Nhị tỷ món này thật ngon, cay cay tê tê rất đã". Đại Thụ là người thích ăn cay, món càng cay càng hợp ý hắn. Món này có thể cay hơn nữa nhưng chắc nhị tỷ muốn cho bọn nhỏ ăn được nên đã bỏ ít ớt. Nhưng mà như vậy cũng thật ngon a, ốc không hề tanh mùi bùn tí nào, nhị tỷ thật lợi hại.
Đại Mộc Mộc cười nhìn qua bên bàn tụi nhỏ, đứa nào cũng ra sức gắp thức ăn, ăn đến miệng dính đầy mỡ bóng loáng. Nha đầu Thu Phân miệng vừa ăn vừa hít hà la cay nhưng tay thì lấy nước tay thì bốc ốc ăn liên tục không ngừng. Tiểu tử Lâm Thành cũng không kém tay vốc cả nắm lên ăn, Thu Phân thấy thế liền la toáng lên:
" Đại bá mẫu, tam biểu ca sắp ăn hết ốc của con rồi. Ốc là do con bắt a".
Lâm thị nghe thế liền cười bảo:" Trong bếp vẫn còn, các con cứ ăn thỏa thích ".
" Thật sao, vậy thì ta sẽ không khách sáo a". Tôn thị nghe thế liền xúc ốc vào bát rồi ăn, tướng ăn của mẫu tử Tôn thị như được sao chép ra. Đại lão thái thấy thế liền lắc đầu bó tay với tướng ăn của tức phụ nhi nhà mình.
" Nương, người uống chén canh cho ấm bụng". Thấy Đại lão thái ăn không nhiều ốc, Đại Mộc Mộc liền biết nàng không hảo cay nên múc cho nàng chén canh cá.
" Ân". Đại lão thái nhận lấy canh uống một ngụm rồi gật đầu liên tục, canh cá thơm ngọt không hề có mùi tanh, rất ngon.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT