Do có trâu cùng xe tặng kèm của Ngưu quản sự nên Đạt Thán thúc tránh được một kiếp chở phân bón. 
  Khi Đạt Thán thúc vừa đánh xe bò đến trại vật nuôi như đã hẹn trước đó thì được Phương Chính Hoà thông báo không cần ông chở phân nữa. Sau khi nghe xong câu nói nửa vời của Phương Chính Hoà thì sắc mặt Đạt Thán thúc rất khó coi, trước khi ông phát hỏa cũng may có Phương Chính Thuận lanh trí hơn đứng ra giải thích thì ông mới bình tĩnh lại. Bọn họ không cần ông chở phân nữa vì đã có xe trâu, nhưng vẫn cần xe bò của ông để chở mọi người về thôn.
  " Như vậy à, sao các không nói rõ ràng một chút chứ, xém chút nữa ta đã mắng người rồi đấy." Đạt Thán thúc liếc Phương Chính Hoà oán trách một câu. Tuy lúc đầu ông có không tình nguyện chở phân thật nhưng thời buổi khó khăn này ông dù không muốn cũng phải chở, thế mà ông vừa đánh xe đến đây thì bọn họ liền đổi ý không muốn để cho ông chở nữa, này không mắng cũng uổn a.
  " Lí chính mới mua trâu à? Còn mua tận hai con nữa, phát tài rồi hả?" Đạt Thán thúc liếc nhìn mọi người đang vác từng bao phân lên xe, phía trước là hai con trâu to lớn khỏe mạnh đang đứng gặm cỏ khô, nhìn thôi đã biết đắc tiền liền tò mò hỏi Phương Chính Thuận.
  " Không phải, là trâu của Mộc Mộc. Nàng mua trâu được quản sự tặng thêm xe liền đề nghị với chúng ta dùng nó để chở phân về thôn luôn luôn, còn mọi người sẽ ngồi xe của thúc." Phương Chính Thuận nghe thế liền lắc đầu đáp.
  Sau khi đáp lời Đạt Thán thúc xong, Phương Chính Thuận cũng không để ông hỏi thêm việc gì nữa đã nhanh chóng đi đến chỗ mọi người, phụ một tay để đem hết phân bón lên xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play