Trong khi mọi người trên núi vui vẻ vì đã tìm đường con đường dẫn nước từ thủy động xuống thôn thì là Tiểu gia lúc này cũng náo nhiệt không kém.
  Cả một khoảng sân Tiểu gia đều được lấp đầy bởi những người đến hóng chuyện, ai nấy đều không ngại bẩn mà ngồi la liệt dưới đất để chờ lí chính trở về. Một phụ nhân vừa cầm cái quạt phe phẩy cho đỡ nóng, vừa lau mồ hôi nhễ nhãi trên trán hướng Đại lão thái đang ngồi ở bàn cùng Phương lão thái hỏi.
  “ Đại thẩm, Mộc Mộc cùng lí chính lên núi làm gì mà lâu thế ? Sao đến giờ vẫn chưa về vậy? Chúng ta đợi đến đổ mồ hôi đầy người rồi này. ”
  " Nếu ngươi không đợi được thì cứ về nhà, ta không bắt ngươi ngồi đây đợi rồi oán trách a." Tôn thị nghe phụ nhân tỏ vẻ oán trách hỏi bà bà mình liền lên tiếng đáp thay. Nhị tỷ cùng mọi người chính là đang vất vả trên núi để tìm đường cứu bọn họ thế mà bọn họ chỉ vì đợi không thấy người đến giải quyết một vấn đề nhỏ nhoi như thế này liền sinh ra oán trách mọi người về chậm trễ, thật đúng là không biết điều mà.
  " Ta nào có oán trách lí chính chứ, chính là chúng ta đã đợi ở đây gần hai canh giờ rồi mà vẫn chưa thấy lí chính trở về nên ta mới thắc mắc một chút thôi mà." Phụ nhân nghe lời Tôn thị nói liền bĩu môi đáp trả rồi thành thật im miệng, quay sang tám chuyện với mấy người bên cạnh mình. 
  Đại lão thái nhìn xung quanh sân nhà Đại Mộc Mộc một vòng, thấy nơi nào cũng toàn là người ngồi, vừa nói chuyện vừa hóng về hướng cửa chờ người về thì thở dài một hơi nhìn Phương lão thái hỏi:" Phương tẩu, mọi người đây là muốn ở nhà Mộc Mộc đến khi nào đây? Không thể đi chuyển đến nơi khác để chờ lí chính trở về à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play