" Tiểu thúc, có việc này ta mạo muội muốn hỏi, nếu không tiện trả lời thì thúc cứ coi như ta chưa nói gì đi." Tiểu Gia Lễ đang nhớ lại chuyện khiến mình mất ngủ hôm qua thì nghe tiếng Đại Mộc Mộc gọi mình. Sau khi hắn giật mình tỉnh lại thì đã nghe những lời khách khí của Đại Mộc Mộc vang lên.
" Đại tẩu có việc xin cứ nói, ta sẽ tận lực giải đáp ." Tiểu Gia Lễ khách khí đáp rồi nhìn Đại Mộc Mộc đến thất thần. Tối hôm qua, ngoài việc biết bọn nhỏ nhà đại ca biết chữ thì vẫn còn một chuyện khiến hắn kinh ngạc không kém đó là người dạy bọn biết chữ chính là nương chúng, là đại tẩu của hắn chứ không phải một người cùng thôn nào như đại tẩu đã nói trước đó cả.
Điều này khiến hắn rất kinh ngạc nhưng khi suy ngẫm lại thì hắn thấy điều đó không phải là không thể. Tuy hắn không tiếp xúc nhiều với đại tẩu nhưng lần tiếp xúc trước mặt huyện lệnh đại nhân lần đó đã khiến hắn có cái nhìn rất tốt về tẩu ấy, hắn luôn cảm thấy trên người đại tẩu toát ra một khí chất rất khác so với những nông phụ khác, một sự thông tuệ mà ngay cả người đọc sách như hắn cũng có thể không bằng. Đến hiện tại khi biết đại tẩu biết chữ mà thậm chí còn biết rất tốt thì hắn chỉ cảm thấy kinh ngạc nhất thời nhưng rất nhanh đã chấp nhận mà không một chút nghi ngờ nào cả. Bởi trong thâm tâm hắn nghĩ về đại tẩu, thì tẩu ấy phải tài giỏi như thế.
" Tiểu thúc, khi nào thúc mới trở lại thư viện đọc sách vậy?" Đại Mộc Mộc nghe thế liền nói ra điều mà mình đã suy nghĩ từ hôm qua. Tối hôm qua khi chứng kiến bọn nhỏ học cùng Tiểu Gia Lễ đến vui vẻ như thế thì nàng đã nghĩ đến việc muốn nhờ hắn dạy vỡ lòng cho bọn nhỏ, đến khi bọn nhỏ có thể học hết những thứ cần học vỡ lòng rồi thì nàng sẽ gửi chúng đến thư viện để tiếp tục học cao lên.
Với sự hiểu biết của nàng thì nàng vẫn dư khả năng để dạy bọn nhỏ học hết lớp vỡ lòng nhưng Tam Tự kinh ở thế giới này với Tam Tự kinh ở thế giới của nàng tuy giống nhưng lại rất khác. Thế giới nàng xuyên đến là một không gian song song khác trong vũ trụ, không hề có trong dòng chảy lịch sử mà nàng đã từng học ở kiếp trước, thế nên nội dung phần về sau trong quyển Tam Tự kinh nói về các điển tích, điển cố, các nhân vật trong quá khứ, các tác phẩm kinh điển, sự tồn tại và phát triển qua các triều đại của Đại Việt cũng có phần khác so với những thứ nàng biết nên nàng không thể giảng dạy cho bọn nhỏ được. Mà dạy được chỉ có những người đọc sách ở đây như phu tử hoặc những học sinh như Tiểu Gia Lễ đây từ mới có thể thôi.
Tiểu Gia Lễ nghe câu hỏi của Đại Mộc Mộc thì có hơi khựng lại, sắc mặt cũng cứng vài phần nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại được nhìn Đại Mộc Mộc cười đáp:" Vẫn còn lâu. Những gì ta học được ở thư viện thì ta đã học cả rồi. Giờ ta ở thư viện cũng chỉ cùng các phu tử và đồng học giao lưu đối đáp để trao dồi thêm thôi thế nên ta cũng có thể trở về nhà để tự học, không nhất thiết phải ở thư viện mới được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT