Không khí bỗng nhiên trầm hẳn lại. Những tiếng thở dài thườn thượt mang theo tiếc nuối xen lẫn trách móc của mọi người sau khi biết được tình trạng của Tiểu gia thôn vang lên ngay sau đó.
   Trong không gian trầm lặng đó, âm thanh trong trẻo của Bách Thủy vang lên như thức tỉnh mọi người.
   " Nương, nếu mọi người cũng có khoai ăn như chúng ta thì có phải sẽ không chết vì đói nữa đúng không?".
   " Đúng thì đúng đấy, nhưng lấy đâu ra khoai nữa cho bọn họ đây. Chúng ta phát hiện khoai cũng là lão thiên ban cho, nếu ngài ấy không ban cho người bên Tiểu gia thôn thì chúng ta có thể làm gì chứ?" Bách Liên nghe câu hỏi của muội muội mình thì gượng cười nói. Bên Tiểu gia thôn vẫn còn rất nhiều bằng hữu của nàng, thậm chí có những người từng giúp đỡ nàng nữa, nàng không muốn nhìn thấy bọn họ phải chết đói đâu.
   " Nhị tỷ quên rồi à? Không phải nương mua lại rất nhiều khoai sao? Chúng ta có thể bán cho bọn họ nha, bọn họ không có lương thực nhưng bạc chắc chắn sẽ có mà." Bách Phong không hổ là song sinh với Bách Thủy, nghe muội muội mình nói xong liền biết nàng có chủ ý gì.
   " Nương, ý con là thế đó. Không phải nương mua số lương thực thừa đó lại để bán sao, chúng ta bán cho ai thì cũng là bán mà hay là cứ bán cho người Tiểu gia thôn đi. Được không nương." Bách Thủy ôm cánh tay Đại Mộc Mộc, ánh mắt long lanh nhìn nương mình nói. Nàng cũng không rõ nương mua lại số lương thực kia là có chủ ý gì nhưng nàng không muốn tiểu bằng hữu của nàng bên Tiểu gia thôn phải chết đói đâu, thật sự không muốn chút nào cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play