Như Dao Dao sau khi rời đi thì có hai thân ảnh cũng lặng lẽ rời khỏi đám đông.
   Trương Đại Lang đi theo Như Dao Dao một đường, sau đó liền rẽ vào một lối tắt đi đến một bụi cây rậm rạp nấp ở đó quan sát con đường trước mặt. Một lát sau thân ảnh Như Dao Dao liền xuất hiện trên đường, hắn liền nhào ra chộp lấy cánh tay Như Dao Dao kéo nàng ta vào bụi cây.
   “ Á...”
   Như Dao Dao vừa ôm gương mặt bị đau vừa trút cơn oán hận của mình lên người Đại Mộc Mộc nên không chú ý đến xung quanh, đến khi có một bóng người từ trong bụi rậm nhảy ra nắm lấy tay nàng ta kéo nàng ta về một hướng thì nàng ta mới giật thốt thét lên nhưng người kia đã nhanh chóng dùng tay che miệng nàng ta lại rồi trầm giọng lên tiếng thì nàng ta mới không thét nữa.
   “ Suỵt, muội muốn mọi người đều đến đây thì cứ la lớn đi.”
   Sau khi Như Dao Dao ra hiệu sẽ không lớn tiếng thì Trương Đại Lang mới buông tay mình ra, nhìn nàng ta một lượt từ trên xuống dưới rồi cười lấy tay nâng cằm Như Dao Dao  lên ngã ngớn nói:" Không phải lúc trưa còn ra sức câu dẫn ta à? Giờ lại tỏ vẻ ủy khuất như ta đang cưỡng ép muội là sao đây? Lại còn muốn la lên nữa chứ. Nếu không muốn vậy thì ta đi à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play