Mã thị thấy dáng vẻ xuân phong đắc ý của Như Dao Dao sau khi trở về liền nhìn nàng chằm chằm. Như Dao Dao cũng không để ý đến ánh nhìn như muốn đốt cháy của Mã thị mà vẫn tiếp tục công việc của mình như dáng vẻ so với lúc đầu còn hời hợt cho có hơn. Khiến Hải thị lại phải lên tiếng nhắc nhở:
   “ Như Dao Dao, ngươi sợ đất bị đau à? Mạnh tay lên đi, đào như ngươi thì bao giờ mới xong đây.”
   " Hải tẩu thông cảm, tay ta bị bị xước hết rồi này nên không thể dùng sức được. Hay là các tẩu đổi với ta được không?" Như Dao Dao chìa bàn tay của mình ra trước mặt Hải thị cũng Mã thị để họ nhìn rồi yếu ớt nói.
   " Hừ, chiêu trò này của ngươi chỉ áp dụng được với đám hán tử háo sắc kia thôi. Đối với bọn ta không có tác dụng đâu, nếu không làm được thì cút đi chỗ khác đi, ở đây chỉ làm ta thêm chướng mắt. Cút." Mã thị thấy bàn tay của Như Dao Dao liền nhớ đến cảnh mình vừa chứng kiến thì cơn giận liền xông lên tận não lớn tiếng quát. Khiến mọi người ở gần đấy đều phải tò mò ngẩng đầu lên xem.
   " Có chuyện gì thế? Các ngươi không lo đào khoai mà ở đây ồn ào chuyện gì vậy? Có biết trời sắp tối rồi không?" Phương thẩm cũng ở gần đấy liền bỏ dụng cụ trên tay xuống đi đến trầm giọng hỏi.
   “ Phương thẩm, ta cầm cuốc đào từ sáng đến giờ, đào đến hai tay đều sưng phồng lên cả rồi. Bây giờ ta không thể đào được nữa nên mới thương lượng đổi với Mã tẩu cùng Hải tẩu. Thế mà Mã tẩu không chịu thì thôi đi còn lớn tiếng mắng ta nữa. Ta đâu phải cố ý lười biếng đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play