Suy nghĩ chợt loé lên trong đầu khiến lí chính có hơi do dự không biết quyết định như thế nào. Ông nhìn chăm chăm vào mấy người Trương gia trước mặt mà không nói gì Trương lão thái bỗng cảm thấy hơi lạnh sống lưng, nhưng vẫn cố gạo gượng cười nói:
“ Lí chính, nặng lời rồi. Trương gia ta nào phải hạng người vong ơn bội nghĩa như ngài nói chứ. Chỉ là chúng ta không biết sự giúp đỡ kia là do Mộc Mộc làm thôi, nếu chúng ta biết thì chắc chắn cũng sẽ biết ơn nàng rất nhiều nha.”
“ Nương ta nói không sai. Nhưng mà việc gì phải ra việc đó chứ, Mộc Mộc giúp đỡ chúng ta thì chúng ta sẽ mang ơn suốt đời nhưng cũng không vì thế mà bỏ qua cho lỗi lầm mà Tiểu gia đã gây ra cho Trương gia ta đúng không? Lí chính thúc, Trương gia chỉ muốn Tiểu gia chút tiền bồi thường cho thương tích của A Mậu thôi, vậy mà thúc cũng muốn giúp đỡ bọn họ à? Thúc đây là muốn ngang ngược thiên vị Tiểu gia, ức hiếp chúng ta đúng không?”
Trương Đại Lang nghe Trương lão thái nói thì bấy giờ mới lên tiếng. Lúc đầu thấy lí chính đến thì hắn có hơi kiêng dè thật, những nghĩ đến phần lí thuộc về bọn họ nên lá gan cũng lớn hơn hẳn hướng lí chính nói với giọng ngang ngược.
Lí chính nghe lời Trương Đại Lang nói thì tức đến bật cười, ông nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng gật đầu đáp:" Được lắm, được lắm. Nếu các ngươi đã nói ta thiên vị vậy thì cứ nói. Để ta xem, sau khi làm rõ thực hư thì các ngươi có còn nghĩ như thế không."
Sau đó nhìn Đại Mộc Mộc nói:" Mộc Mộc, không phải ngươi muốn đối chứng để cho mọi người biết đúng sai à. Ngươi cứ làm đi. Sau đó ngươi muốn xử lí bọn họ như thế nào cũng được, ta nhất định sẽ không nhúng tay vào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT