Khương đại phu cũng giống như bọn nhỏ, một tay cầm một con chuột nướng tay còn lại xé một cái đùi chuột ăn ngon lành. Nhưng khác với bọn nhỏ chỉ lo tập trung ăn còn ông thì vừa ăn vừa nghe Đại Mộc Mộc nói. Đến khi nghe được những tri thức mà ngay cả ông cũng biết không hết từ Đại Mộc Mộc thì ông không khỏi ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn nàng thắc mắc:
   " Mộc Mộc, ngươi biết thật nhiều a. Những thứ này không phải một nữ nhi xuất thân từ nhà nông hay một nông phụ có thể biết đâu. Ngươi mau nói thật cho nghĩa phụ nghe đi, có phải Đại gia còn có thân thế gì khác không? Dưỡng ra một nữ nhi như ngươi thì sao có thể là một nông hộ bình thường được chứ?".
   Đại Mộc Mộc bị lời nói nửa thật nửa đùa của Khương đại phu làm cho giật mình. Nàng vô thức nhìn bọn nhỏ xem chúng có để lộ phản ứng gì khác thường không, thấy bọn chúng vẫn chỉ tập trung ăn chứ không hề chú ý đến câu chuyện của mình thì thở phào một hơi. Sau đó mới hướng Khương đại phu vẫn đang nhìn mình cười đáp:
   “ Làm sao có chuyện đó chứ. Ta biết được những thứ đó là do lúc nhỏ thường theo lão ăn mày chơi và được lão ấy kể cho ta nghe. Không những thế, lão ăn mày kia còn dạy ta học chữ nữa đấy.”
   " Là lão ăn mày thần côn nghiện rượu Đạo Minh kia à?". Khương đại phu nghe Đại Mộc Mộc nhắc đến lão ăn mày thì bỗng im lặng hồi lâu. Ông đang nghiêm túc suy nghĩ lại người trong miệng Đại Mộc Mộc là ai, ông đã từng gặp chưa thì trong đầu liền hiện lên một cái tên nên mới do dự hỏi Đại Mộc Mộc để xác nhận.
   " Ta không biết danh tính của lão. Nhưng người mà người vừa nhắc đến đã có tám chín phần giống với lão ta. Nếu Bách Gia thôn trước đó không có lão ăn mày thần côn nghiện rượu nào khác thì người tên Đạo Minh kia chắc là lão rồi." Đại Mộc Mộc nghe thế thì lắc đầu nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play