" Trương gia này đúng là không ra gì mà, từ Trương lão thái đến Trương Đại Lang rồi đến Trương Mậu đều thích động tay động chân. Hừ, đúng là máu côn đồ cả nhà." Tôn thị nghe đến đây liền nhịn không được lớn tiếng mắng một câu.
" Hai hài tử Trịnh gia, Như gia kia cũng không kém, nếu nương chúng mà không nghiêm khắc hơn thì có khi ba hài tử đó sau này sẽ thành một đám lưu manh của thôn chúng ta mất. Không được, lát nữa ta phải sang Trịnh gia, Như gia một chuyến mới được, tôn tử của bọn họ hư hỏng như thế nào ta không quan tâm nhưng tôn tử của bọn họ khi dễ ngoại tôn ta thì ta nhất định phải ra mặt đòi lại công bằng." Đại lão thái hiếm khi đồng quan điểm với Tôn thị cũng tức giận lên tiếng.
" Sao đó thì sao? Mấy hài tử kia có đánh Bách Thiên không?". Lâm thị cuối đầu nhìn tiểu nhi tử bị cắt lời của mình lo lắng hỏi. Sao lão tam nhà Mộc Mộc luôn là đối tượng bị người khác khi dễ vậy không biết, không lẽ hiền lành quá cũng không được à?
"Nương, tam biểu ca không có bị gì nha." Lâm Thành nghe thế liền nhìn La Tứ Hỷ đang ngượng ngùng bên kia cười nói rồi kể tiếp.
Hắn cùng mọi người chia nhau ra tìm Cầu Cầu, nhưng đi được đoạn khá xa vẫn chưa tìm thấy nó liền quyết định quay trở lại vì không an tâm tam biểu ca hắn ở lại một mình với lại biết đâu Cầu Cầu đã trở về cũng nên. Khi hắn đi được nữa đường thì thấy La Tứ Hỷ cũng từ hướng khác đi đến, thế là cả hai người liền cùng nhau trở về.
Nhưng khi gần đến nơi thì hai người bọn họ đã thấy chỗ vốn dĩ chỉ có mỗi tam ca hắn lại có thêm ba người khác, mà một trong số đó còn có ý định đánh biểu ca hắn. Thế là hắn vội vàng chạy nhanh đến nhưng La Tứ Hỷ còn nhanh hơn, hắn ta chạy vọt qua mặt hắn đến chỗ đám người kia lớn tiếng hét:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT