Trên thế giới này không có bức tường mà không lọt gió, không có chuyện nào mà có thể giấu được khi có trên hai người biết và dĩ nhiên là chuyện càng xấu thì tốc độ lan truyền càng mau. Huống chi tường Như gia cũng không thể coi là quá kín kẽ*.
* Câu này có thể hiểu theo hai nghĩa. Nghĩa đen là tường Như gia thật sự không kín, khi nói chuyện hoặc có tranh chấp gì bên trong thì người ở cạnh bên cũng có thể nghe được rõ ràng rành mạch. Còn nghĩa bóng là Ngô thị là một người nổi tiếng nhiều chuyện, cho dù là chuyện có liên quan đến phu gia của nàng ta nhưng với sự căm ghét Như Dao Dao thì lí nào nàng ta lại bỏ qua cơ hội làm xấu mặt Như Dao Dao với mọi người.
Vì thế mà chuyện xảy ra ở Như gia chỉ cần ba bốn ngày sau đã lan truyền rộng rãi khắp Bách Gia thôn, trở thành đề tài để mọi người tám chuyện trong lúc hạn hán rảnh rỗi không có việc gì làm ngoài hằng ngày đi xếp hàng lấy nước, lên núi tìm vận may ra.
Câu chuyện vẫn còn dư âm mãi đến tận mười ngày sau vẫn còn có người nhắc đến và người đó không ai khác ngoài Tôn thị đã tìm hết người này đến người khác để nói, khi không còn người để nói nữa thì nàng ta liền đánh chủ ý lên cả nhà nhị tỷ suốt ngày chỉ biết đóng cửa ở trong nhà của mình.
" Nhị tỷ biết không, Như Dao Dao kia còn nỡ ra tay đánh nhi nữ của mình khi La Tam Nương lỡ miệng theo mấy đứa Thụ Xuyên gọi tỷ là nhị cô đấy. Nàng ta ra tay mạnh đến mức mấy ngày sau ta gặp nha đầu kia ở chỗ đào củ dong vẫn thấy rõ dấu tay trên mặt nàng ta luôn đấy."
Tôn thị ngồi cùng Đại Mộc Mộc đang cố hết sức may hầu bao nhưng vẫn không ra hình ra dạng gì nói. Thấy Đại Mộc Mộc vẫn mãi chú tâm lên cái hầu bao trên tay mà không hề có ý tiếp lời nàng để kéo dài câu chuyện thì Tôn thị liền tự mình nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT