Khi lí chính cùng Tiểu Vạn rời đi thì những lời của Tiểu Vạn vẫn văng vẳng bên tai Tiểu lão gia. Ông không thể đứng vững mà phải dựa vào bàn để ngồi xuống rồi ngồi thẩn thờ không nói một lời nào.
   Tiểu Gia Lễ dứng phía sau cánh cửa đã chứng kiến và nghe tất cả lời nói cùng hành động tuyệt tình gần như muốn cắt đứt quan hệ với lão trạch của nhị ca mình liền há hốc mồm kinh ngạc. Khi mọi người đã rời đi hết thì hắn liền không nhịn được vội vàng bước ra nhìn cha mình như mất hồn hỏi.
   “ Cha, đã xảy ra chuyện gì thế? Sao nhị ca lại nói ra những lời như thế?”
   Trong trí nhớ của hắn nhị ca là người rất thành thật, ít nói. Nhiều lần huynh ấy bị tam ca tứ ca chèn ép phải làm nhiều công việc hơn cũng không than vãn một lời và những lời nói nặng nề như thế đối với cha thì càng không. Một người không than không vãn, không trách, không hờn như nhị ca mà lại làm ra hành động như thế này. Không lẽ đây biểu hiện của câu nói' con giun xéo quá cũng quằn' sao?.
   Tiểu lão gia nghe tiếng Tiểu Gia Lễ liền ngẩng đầu lên nhìn hắn. Ông không trả lời hắn ngay mà hỏi đến một chuyện khác:" Nương con đã khoẻ chưa? Bà ấy có chịu uống thuốc không?"
   “ Nương đã khoẻ hơn rồi. Lúc con vào thì nương không chịu uống, con với lục muội khuyên mãi người mới chịu uống thuốc cùng ăn một ít cháo sau đó liền ngủ đi. Con ra đây vì không muốn làm phiền đến giấc ngủ của nương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play