" Không lẽ chúng ta sẽ thật sự chết ở nơi đây à?" Lí chính đang đi tới đi lui suy nghĩ, thấy Đại Mộc Mộc đi đến liền không đầu không đuôi nói một câu.
   Từ nãy đến giờ ông đã suy nghĩ rất nhiều cách để có thể giúp mọi người ở đây vượt qua đại nạn nhưng cho dù là ở yên đợi triều đình xuống cứu tế hoặc lại một lần nữa di cư đến nơi khác thì đều không có khả thi. 
   Bây giờ hạn hán đã đến sát lưng mà phía trên vẫn chưa có động thái nào coi như là cảnh báo hoặc đưa ra biện pháp ứng phó đến mọi người cả. Đều đó có thể cho thấy bọn họ lơ là thất trách hoặc cũng có thể là bọn họ không hề để tâm đến hạn hán có đến hay không, bá tánh có bị ảnh hưởng hay không, nếu không động đến lợi ích của bọn họ thì e là mọi người có chết hết vì hạn hán thì bọn họ cũng chẳng để mắt đến đâu. Trấn Hoàng Hà, huyện Sóc Phong kia không phải là một ví dụ điển hình sao?
   Lúa thì vẫn đang ở trên ruộng chưa thể thua hoạch mà chưa chắc gì đã thu hoạch được, những thứ rau cỏ có thể ăn chống đói sẽ nhanh chóng hết đi vì mọi người ai cũng tranh nhau hái và đặc biệt là chết đi vì khô hạn. Còn lương thực trên trấn chắc chắn sẽ ngày càng lên giá đến mức mọi người không thể mua và cũng không có tiền để mua được, bọn thương nhân hận không thể bào sạch túi của mọi người để làm đầy túi mình kia làm sao có thể bỏ qua cơ hội trục lợi béo bở như hạn hán này chứ. Như vậy đến cuối cùng người khổ nhất, người thiệt hại nhất và người sẽ mất mạng sớm nhất chỉ có thể là bá tánh thường dân thôi.
   Nếu mọi người chọn cách ở yên chờ triều đình phái người xuống cứu trợ thì e là khi người xuống đến nơi thì chỉ còn lại đóng tro tàn mà thôi. 
   Ngược lại, nếu không muốn ở yên chờ chết thì chỉ có thể như những lưu dân từ Tây phủ đến Bách Gia thôn mấy chục năm về trước kia, một lần nữa di cư tìm nơi khác có nguồn nước mà định cư sinh sống. Nhưng, lúc trước là vì chiến loạn ở Tây phủ khiến mọi người không thể chịu được cảnh mỗi ngày đều phải nơm nớp lo sợ ngày mai mình có thể sống không, lo sợ đao kiếm của kẻ thù có đến người mình không nên mới cắn răng quyết định rời xa mảnh đất cố hương đi đến một nơi khác ở Nam phủ sinh sống. Cả một đoạn đường nghìn vạn dặm đã khiến mọi người đi từ hi vọng tràn trề về tương lai đến thất vọng rồi tuyệt vọng về hiện thực phũ phàng. Bọn họ đã trả một cái giá rất đắt đó là cha nương, huynh đệ tỷ muội, cháu chắt, tông tộc của bọn họ đã nằm xuống mãi mãi trên đường di cư. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play