" Lão bản, lấy cho ta mười cân bột mì." Đại Mộc Mộc vừa vào cửa tiệm mua bột mì trước đó đã đưa ra yêu cầu của mình. Hoả kế thấy có khách đến tiền đi ra tiếp đãi thì nghe yêu cầu của Đại Mộc Mộc liền nghi hoặc nhìn nàng hỏi:
" Khách quan, thứ cho ta hỏi bột mì là thứ gì thế?".
" A, ta quên mất. Lấy cho ta mười cân bột Nam Dương." Đại Mộc Mộc nhìn hoả kế tiệm lượng thực nhìn mình với ánh mắt hoang mang không biết thứ nàng muốn mua là gì liền nhanh chóng giải thích. Nàng quên mất thứ này ở đây không gọi là bột mì a.
" A, ra là nó. Ngài đợi một lát, ta sẽ đi cân ngay đây". Hoả kế nghe Đại Mộc Mộc giải thích liền gật đầu đáp. Sau đó vội chạy vào trong cân bột.
Đại Mộc Mộc đứng ở ngoài chờ sẵn tiện quan sát những thứ được bán ở đây, khi thấy một chậu gạo quen thuộc nằm trong góc liền kinh hỷ nghĩ. Không ngờ những thứ không có trong kí ức của nguyên thân không phải là nó không có ở đây mà là nàng ta chưa từng thấy hoặc chưa từng nghe ai nhắc đến nó. Lúc trước nàng cứ ngỡ ở đây chỉ có gạo, bột gạo nhưng khi đến đây mới biết ngoài những thứ đó ra thì gạo nếp, cao lương, tiểu mạch, lúa mì được ở đây gọi với cái tên bột Nam Dương đều có cả. Chỉ là giá có hơi đắt, còn đắt hơn cả gạo trắng nên người bình thường mới không thường xuyên dùng tới nó thôi.
" Khách quan, mười cân bột Nam Dương của ngài đây. Ngài còn cần gì nữa không?". Chỉ một lát sau thì hoả kế đã trở ra, đưa túi bột mì cho Đại Mộc Mộc rồi ân cần hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT