Nguyên huyện lệnh thấy lời khuyên của sư gia mình hợp lí nên đã đồng ý ở lại thêm một lát chờ mọi người bắt cầu. Trong lúc đang đứng nhìn mọi người dưới sông thì Viên sư gia nghe có người gọi mình ở phía sau, liền quay đầu lại nhìn.
" Viên sư gia".
" Lão thái thái tìm ta à?".
Chu nãi nãi cầm trên tay một con gà khoảng ba cân, thấy Viên sư gia hỏi liền hơi do dự đáp:" Đúng thế, lão bà ta muốn gửi ngày con gà này về hầm ăn. Là gà nhà, thịt rất chắc, rất bổ đấy. Mong Viên sư gia không chê món quà hoang dã này ".
" Không đâu, ta sao phải chê chứ". Viên sư gia nghe Chu nãi nãi nói thì buộc miệng thốt lên, đến khi Chu nãi nãi dùng tốc độ nhanh nhất nhét con gà vào tay ông thứ ông mới nhận ra mình dường như đã vô tình quên từ chối mất rồi. Ông quay sang nhìn thì thấy Nguyên huyện lệnh đang cười nhìn mình thì tay bỗng run lên suýt nữa buông con gà chạy mất. Sau đó Viên sư gia vội vàng trả con gà lại cho Chu nãi nãi nói:
" Ta không phải có ý này. Ta chỉ là muốn nói mình không hề chê thức an hoang dã thôi. Chứ ta không hề có ý muốn nhận đồ của lão thái thái đây. Lão thái thái cứ đem về hầm bồi bổ cho mình hoặc để nó đẻ trứng cũng được mà. Ta thật sự không cần đâu ".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT