" Đại thị, ta thấy ngươi đã biết sợ, biết điều để đại phu bắt mạch cho nhi tử của ta nên đã nghĩ đến việc bỏ qua cho nha đầu Bách Liên kia vì dám làm A Mãnh bị thương. Nhưng bây giờ ta đã thay đổi rồi, tiểu tử Bách Hải lại dám đánh A Mãnh khiến hắn bị thương còn nặng hơn lúc trước nên ta sẽ không bỏ qua cho hắn đâu. Ta sẽ báo quan tống hắn vào ngục giam khiến hắn phải chịu đủ mọi dụng hình trong đó thì mới được. Ngươi cũng biết ta có người thân ở huyện đường mà, việc này đối với ta không khó chút nào cả. Nếu biết điều thì ngươi nên làm gì đó để bồi thường tổn thất cho chúng ta đi, đến khi đó ta sẽ suy xét mà không báo quan bắt nhi tử ngươi". Từ thì nhìn Đại Mộc Mộc đắc ý nói. Việc Bách Hải trở về ngay lúc này lại còn đánh A Mãnh ra nông nỗi như thế cũng không phải là chuyện không tốt, điều đó giúp nàng có thêm một điểm của Đại Mộc Mộc để khiến nàng ta phải xuống nước thoả thuận với nàng. Bọn họ phải chịu khổ như thế này thì nhất định phải gom của Đại thị này một mớ bạc thì mới đủ a.
   Đại Mộc Mộc nhìn Từ thị lúc nãy mới khóc lóc cầu xin Đại Thụ ngăn không cho Bách Hải đánh nhi tử của nàng ta, giờ thì lại như con công xoè đuôi, nghênh ngang ngẩng đầu lên nói chuyện với nàng như thể nàng ta mới là người nắm chủ đạo trong chuyện này vậy. Không biết não của Từ thị này có cấu tạo như thế nào mà đến tận bây giờ nàng ta vẫn còn suy nghĩ bản thân có thể bàn điều kiện với nàng. Nàng thật sự rất tò mò không biết bên trong đầu Từ thị này có phải chỉ toàn là đất với đá thôi sao? Nếu không thì tại sao nàng ta lại có thể thốt ra những lời thiếu não như thế này a. Thật sự muốn bổ não nàng ta ghê.
   Đại Mộc Mộc nhìn Từ thị như nhìn một người thiểu năng, ngu ngốc. Nhìn vẻ mặt càng lúc càng đắc ý của nàng ta thì nhịn được lắc đầu cảm thán:" Ta thật sự khá tò mò với cái đầu không có não này của ngươi thì ngươi sao có thể sống đến bây giờ thế nhỉ? Hơn nữa lại còn có sinh ra hai đứa con giống y hệt ngươi, đều không có não như nhau a. Quả thật là quá kì diệu mà".
   " Ngươi ngươi...". Từ ý nghe ra ý mắng mình trong lời nói của Đại Mộc Mộc thì trợn mắt nhìn nàng há hốc mồm định phản bác thì Đại Mộc Mộc đã lên tiếng mỉa mai:
   " Ta ta thế nào chứ? Ta nói không đúng à? Nếu ngươi thật sự không không có não như lời ta nói thì ngươi đã phải nhận ra cục diện ngay lúc này không phải do ngươi quyết định a. Nếu ngươi không ngu ngốc thì phải ý thức được rằng việc bây giờ ngươi nên làm là phải nhận sai mong chúng ta nhẹ tay chứ không phải bàn điều kiện với ta đâu. Ngươi làm gì có tư cách đó ở đây chứ. Nếu không phải ngu ngốc thì chỉ có nằm mơ giữa ban ngày thôi ".
   “ Ngươi ngươi, ta ta..”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play