Đại Mộc Mộc hào hứng xuống núi. Sau khi nàng cùng phu thê nhị phòng và tứ thúc đến núi thì tách ra, nàng đi sâu vào rừng hơn để tìm nấm. Tìm gần hai canh giờ nàng đành tiết nuối quay ra. Hai canh giờ kiếm được hơn 20 mươi lượng bạc, cho dù nàng là một người hiện đại thế kỉ 21 cũng chưa từng kiếm tiền nhanh như vậy a.

     Đến chân núi, nàng nhìn xung không thấy ba người nhị thúc chắc họ đã về. Nàng đành đi thong thả về nhà trong tâm trạng hạnh phúc. Tiền đúng là có thể làm cho tâm trạng của phụ nữ vui gấp mấy lần.

     Đi gần đến Tiểu trạch. Một phụ nhân tầm 26 tuổi hốt hoảng chạy đến , đứng trước mặt nàng thở hồng hộc nói:" Tẩu.. tẩu tẩu".

     Đại Mộc Mộc biết nàng ta, nàng ta là nương của đứa trẻ hôm nọ đứng ra tố cáo tôn tử nhà Tiểu nhị thúc công. Thấy nàng thở hồng hộc, Đại Mộc Mộc giơ tay đỡ lấy nàng ta nói:" nương tiểu Thắng, có chuyện gì từ từ nói"

     " Tẩu tẩu, tẩu mau đến bờ suối nhanh. Tam nhi tử nhà tẩu bị đuối nước ". Nương tiểu Thắng lấy lại hơi nói.

     Đại Mộc Mộc cả kinh:" Sao có thể như thế?  Lão tam biết bơi mà". 

     " Do Tiểu... Aizz tẩu mau đi nhanh a. Vừa đi ta sẽ vừa kể cho ngươi nghe " nương tiểu Thắng nắm tay Đại Mộc Mộc chạy nhanh ra bờ suối. 

     Vừa đi vừa kể sự tình cho Đại Mộc Mộc nghe. Nàng cùng tướng công và nhi tử ra bờ suối bắt ốc để cải thiện bữa ăn. Đến nơi nhi tử thì chạy đi chơi, nàng cùng tướng công bắt ốc. Bỗng nàng nghe "ùm" một tiếng cùng với tiếng chửi mắng đằng xa. Nàng nhìn rõ thì thấy Tiểu lão thái cùng tam nhi tức đang ở trên bờ mắng chửi ai đó. Nàng cũng không quan tâm quay người bắt ốc tiếp. Bỗng nàng nhìn thấy một bóng người nhấp nhô dưới suối, mà người trên bờ lại dửng dưng đứng nhìn. Nàng vội kêu:" Tướng công, tướng công, ngươi xem có người đuối nước kìa".

     " Đúng thế, tại sao mấy người trên bờ lại không cứu?". Cha tiểu Thắng vứt rổ ốc trên tay vội chạy đến cứu người .

     Nương tiểu thắng cũng chạy theo. Đến gần thì nàng mới nhìn rõ là tam nhi tử nhà đại phòng Tiểu gia. Nàng vội đổi hướng đến Tiểu trạch tìm Đại thị.

     Đại Mộc Mộc chạy nhanh đến bờ suối, trên đường đi nàng nghe nương tiểu Thắng nói rõ sự tình. Trong mắt toé lên tia hàn khí, Tiểu lão thái a Tiểu lão thái, nhi tử nàng mà có chuyện gì thì nàng sẽ không bỏ qua cho nàng ta.

     Khi đến bờ suối, lão tam đã được cha tiểu Thắng cứu lên, mọi người đang quay xung quanh hắn.

     " Mọi người tránh xa hắn ra" Đại Mộc Mộc chạy nhanh lại tản mọi người ra. Nàng thấy tiểu tam tử đã hôn mê nằm trên đất hỏi:" Hắn đã hôn mê bao lâu rồi? ".

     " Khi ta xuống nước hắn vẫn còn tỉnh, chỉ vừa mới hôn mê thôi" cha tiểu Thắng đáp.

     Đại Mộc Mộc một đưa tay lên động mạch cổ, tay còn lại kiểm tra mạch trên cổ tay. Còn đập, thật may* mà. Đại Mộc Mộc thầm thở phào.

     * may trong may mắn. Có một số câu đã ghi ' mai ' nhưng không nhớ chương nào. Mọi người có thể cmt hoặc thông cảm bỏ qua.

     

     Nàng tiếp tục bước thứ hai sơ cứu người đuối nước. Đặt lão tam ở một nơi bằng phẳng, sau đó quỳ gối bên cạnh hắn, tháo bỏ thắt lưng lộ lồng ngực gầy gò ra. Dùng tay áo lau sạch mũi miệng hắn rồi đan hai tay vào nhau đặt lên chính giữa lồng ngực. Dùng sức ép tay xuống, miệng đếm số :"1..2...5...7...10..11......20.."

     Trên trán nàng đã đổ mồ hôi, nhưng nàng không quan tâm. Nàng đang cố giành nhi tử từ tay Diêm vương. Mọi người xung quanh thấy hành động của nàng quái dị cũng ngạc nhiên, một lão nhân nói:" Nương tiểu tam tử, nhi tử nhà ngươi đã đến số, ngươi hãy để cho hắn đi thanh thản đi".

     Đại Mộc Mộc vẫn không quan tâm tiếp tục ấn :" 25..26..28..29..30..". Khi chuẩn bị buông tay để hô hấp nhân tạo thì lão tam bỗng ho lên, khoé miệng trào nước ra. Đại Mộc Mộc đỡ nhi tử ngồi dậy, lau khóe miệng hắn rồi hỏi:" Lão tam, lão tam con sao rồi".

     Lão tam thấy nương thì nở nụ cười yếu ớt:' Nương con không sao, người đã cứu con sao'. Hắn cứ tưởng mình sẽ chết.

     Thấy lão tam không sao, Đại Mộc Mộc giơ tay lao mồ hôi trên trán thở phào. Cũng may là lão tam chỉ mới vừa ngất, nếu không thì có thần tiên cũng không cứu được huống chi là nàng.

     " Nương, nương. Tam đệ, tam đệ" đám lão đại cũng chạy đến. Hắn từ nhà ngoại công về, nghe thẩm thẩm trong thôn nói lão tam đuối nước nên hốt hoảng chạy đến.

     " Đã không sao rồi". Đại Mộc Mộc khoát tay nói.

     Lão tứ kế bên nghi hoặc hỏi:" Nương, tam ca biết bơi thì tại sao lại đuối nước?".

     " Đúng rồi nha, tại sao vậy?". Đại Mộc Mộc sắc lạnh nói." Nương, tam thẩm hai người có biết tại sao không?".

     Nàng đã kiểm tra, trên người nhi tử có một vết bầm lớn ở lưng. Chắc là do có người đẩy hắn va trúng đá dưới suối nên mới không thể tự bơi lên. Tiểu lão thái, Kim thị các ngươi được lắm.

     “ Lão tứ con đi tìm lang trung đến đây giúp nương”

     " Lão đại con đi tìm nhị thúc rồi cùng nhị thúc lên trấn báo quan. Báo rằng ở đây có người muốn mưu sát tiểu hài tử".

     Đại Mộc Mộc nói với hai nhi tử. Rồi quay sang đa tạ phu thê Tạ gia cũng chính là cha nương của tiểu Thắng đã cứu nhi tử của nàng. Rồi nói:" Các vị ở đây, ta có một yêu cầu quá đáng mong các vị ở lại làm chứng khi quan gia đến hỏi. Các vị cứ yên tâm trả lời biết gì nói đó, ta sẽ hậu tạ 200 văn".

     Mọi người xung quanh nghe đến quan gia liền muốn lui bước, nhưng khi chứng kiến hành động từ đầu đến cuối của Đại thị họ cũng tò mò muốn ở lại xem. Đại nhi tức Tiểu gia thật thần, có thể cứu người chết sống lại ngay cả lang trung giỏi nhất trong trấn cũng không làm được a. Với lại nói vài câu được 200 văn thì tội gì không làm, dù gì bọn họ cũng không phải người làm tiểu tam tử đuối nước a.

      Tiểu lão thái cùng Kim thị nghe đến quan gia liền xanh mặt. Kim thị lắp bắp nói:" Đại, đại tẩu tại sao lại gọi quan gia. Chắc tiểu tam tử ham chơi rồi vô tình ngã xuống nước thôi. Như vậy báo quan sẽ bị phạt roi đấy". Nói rồi kéo tay Tiểu lão thái định đi.

      " Ta với nương còn có việc đi trước đây. Không ở đây nói với tẩu nữa".

     " Đứng lại, ta có bảo cho các ngươi đi sao?" Đại Mộc Mộc lạnh lùng nói. Kim thị nghe vậy thì hai chân liền run rẩy lấy hết can đảm nói:

     " Chúng, chúng ta tại sao lại không được đi. Ngươi đừng vô lí".

     " Vô lí hay không thì chờ quan gia đến sẽ biết " Đại Mộc Mộc hừ lạnh . Muốn trốn à, không dễ đâu.

     "Nương, nương quan huyện lão gia đến rồi". Lão đại chưa đi được bao lâu đã mời được quan gia đến mà còn là quan huyện nữa chứ. Đại Mộc Mộc thắc mắc:

     " Con không tìm nhị thúc à? Sao lại về nhanh thế?".

     Lão đại gãi gãi đầu đáp:" Con vừa đi đến góc cây đằng kia thì gặp lí chính thúc đứng ở đấy cùng hai người lạ, lí chính đã chặn con lại bảo quan huyện lão gia đã ở đây con không cần đi lên trấn. Còn bảo con gọi mọi người tập trung ở nhà lí chính để quan lão gia phân xử ".

     Đại Mộc Mộc nhìn theo hướng lão đại chỉ thấy một cái cây to. Được a, đứng ở đó có thể quan sát rõ tất cả mọi hành động dưới đây.

     Đại Mộc Mộc nhìn mọi người xung quanh rồi cuối người nói:" Kính nhờ các vị cùng đi đến nhà lí chính một chuyến".

     Nói rồi bế lão tam lên đi trước, mọi người xung quanh lũ lượt theo sau cũng không quên kéo theo mẹ chồng nàng dâu nhà Tiểu trạch.

     Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!

     

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play