" Nương, có chuyện gì mà người phải cẩn thận đến thế vậy?". Đông Miên bị Tạ lão thái kéo tay đi vào phòng, sau khi để nàng ngồi lên ghế thì Tạ lão thái quay trở ra đóng cửa chính lại, ngay cả cửa sổ hai bên cũng cày lại luôn. Thấy hành động khó hiểu của nương mình, Đông Miên không khỏi thắc mắc.
   Tạ lão thái sau khi đóng chặt tất cả các cửa lại thì đi đến chỗ Đông Miên ngồi. Nàng nắm lấy hai tay nhi nữ đặt lên chân mình, nhìn thẳng vào mắt Đông Miên nghiêm túc hỏi:" Đông Miên, ở đây chỉ có nương và con thôi. Con hãy nhìn vào mắt nương mà nói thật cho nương biết con ở Tiểu gia có tốt không? Bách Hải có đối xử tệ với con không? Đại thị có làm khó con không? Còn mấy đệ muội của Bách Hải nữa, đến tận năm người chắc con vất vả lắm hả?".
   Đông Miên thấy nương có vẻ nghiêm túc nên nàng liền tập trung lắng nghe nương mình nói. Nhưng Tạ lão thái nói đến đâu, hỏi đến đâu thì biểu cảm của nàng càng lúc càng khác lạ, đến khi Tạ lão thái hỏi xong thì Đông Miên mới dở khóc dở cười nói:" Nương, người lại nghĩ gì thế?".
   " Bách Hải là người nương chọn cho con thì không phải nương đã hiểu rõ tính của chàng sao? Chàng đối xử với con rất tốt, không hề tệ bạc một chút nào cả. Còn về bà bà cùng tiểu cô tiểu tiểu thúc không phải như nương nghĩ đâu. Bà bà rất dịu dàng, không hề khó tính một chút nào cả, bà bà còn rất tâm lý rất quan tâm đến con a. Tiểu cô, tiểu thúc thì rất dể thương, công việc nhà bọn họ đều chia ra làm cùng nhau chứ không hề để con làm một mình. Nương đừng suy nghĩ nhiều, con sống ở Tiểu gia rất tốt, rất thoải mái nên nương cùng cha cứ an tâm ".
   " Như vậy a. Nhưng mà con có thật sự nói đúng sự thật không đấy? Con đừng sợ cha nương lo lắng mà giấu nha". Nghe Đông Miên nói xong, Tạ lão thái liền thở phào nhẹ nhõm. Nhưng nàng vẫn không tin mà hỏi lại một lần nữa. Nàng cần nhi nữ khẳng định lại một lần nữa mới được vì Miên Miên nhà nàng là cô nương như thế nào nàng hiểu rõ, rất ngoan hiền, rất hiểu chuyện và rất yêu thương nàng cùng lão gia. Nàng sợ Miên Miên không muốn nàng cùng lão gia lo lắng mà kiếm cớ lừa dối nàng. Đến khi đó thì có bao nhiêu ủy khuất ở phu gia thì Miên Miên cũng chỉ có thể một mình ôm hết thôi.
   " Nương nghĩ nhiều rồi. Con thật sự không lừa nương đâu. Mọi người bên Tiểu gia đối xử với con thật sự rất tốt. Nếu không tin thì nương nhìn quà mà bà bà đã chuẩn bị cho con đem về đi. Đó không phải là bằng chứng tốt nhất sao? Có mấy cô nương về nương gia lại được bà bà chuẩn bị quà cho đem về như con chứ. Nương thấy con nói có đúng không ?". Đông Miên thấy Tạ lão thái vẫn không tin lời nàng nói thì bất lực cười. Sống cùng nương bấy lâu nay sao nàng lại không phát hiện nương là người đa nghi thế nhỉ. Nhưng Tạ Đông Miên lại không hề biết rằng tất cả người mẹ trên đời này, nếu họ yêu thương nhi nữ mình thật lòng thì khi họ đứt ruột gả đứa con gái thân yêu của mình sang nhà khác, thì khi đó họ sẽ trở nên lo trước lo sau, nghĩ này nghĩ nọ về cuộc sống của nhi nữ mình ở một nơi không có sự che chở của mình. Họ trở thành một người đa nghi như thế cũng chính là họ quá yêu thương nhi nữ mình thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play