" Nương không phải người già đâu. Trời nắng nóng đến hán tử như con còn không chịu nổi huống chi là nữ nhân như người. Mệt là đúng rồi". Bách Hải từ bên ngoài bước vào, trên tay còn xách theo thùng nước đặt xuống cạnh chân Đại Mộc Mộc. Hắn nghe Đại Mộc Mộc than thở liền bật cười. Nương mặc dù đã có tức nhi nhưng cũng chỉ mới 30 tuổi thôi, độ tuổi này đâu đến mức là già đâu mà nương cứ bảo mình già mãi. Nếu ai không biết còn tưởng nương mới ngoài hai mươi thôi đấy, nương bây giờ so với nương trước kia quả thật càng ngày càng trẻ hơn nhiều.
" Đúng rồi đấy nương, trông nương vẫn còn rất trẻ. Nói nương là tỷ tỷ của con thì vẫn có người tin đấy". Bách Liên đi đến múc nước cho Đại Mộc Mộc rửa sạch bùn trên chân, sau khi rửa sạch chân thì nàng bóp vai cho Đại Mộc Mộc, vừa đấm vừa trêu nương mình.
" Con, cái nha đầu này. Ăn nói lung tung, nương thì sao có thể làm tỷ tỷ con được chứ" Đại Mộc Mộc nghe nhi nữ nói liền đánh nhẹ lên bàn tay đang đặt trên vai mình một cái. Nàng vừa hưởng thụ nhi nữ đấm bóp vừa cảm thán:" Đại ca con đã có thê tử, không lâu sau nữa thì nhà chúng ta sẽ có hài tử xuất hiện, đến lúc đó nương lại lên chức nãi nãi rồi. Như thế còn không gọi là già sao. Các con đừng có miệng ngọt mà an ủi nương đấy".
Kiếp trước mặc dù nàng đã gần 40 tuổi nhưng do bảo dưỡng thường xuyên nên vẫn giữ được nhan sắc như tuổi đôi mươi. Nhưng nguyên chủ thì khác, Đại Mộc Mộc vì làm lụng vất vả, dãi nắng dầm mưa, lại phải lo lắng cho đàn con thơ, lo cho phu quân chinh chiến ở biên cương, và đặc biệt là lo đối phó với những người ở lão trạch nên chỉ mới 30 tuổi thôi mà nhan sắc đa phai tàn, không còn khỏe mạnh, mặn mà như tuổi đôi mươi. Khi nàng xuyên đến đây nhập vào nguyên thân, được ăn uống nghỉ ngơi đầy đủ, phân gia rồi thì không phải lo suy nghĩ đối phó với đám người ở lão trạch, hơn nữa nàng còn lén lên trung tâm thương mại mua rất nhiều thuốc bổ, dinh dưỡng, mỹ phẩm dưỡng da mới có thể được như bây giờ. Nhưng ở nơi đây con người có tuổi thọ khá ngắn, 30 tuổi cũng đã được xếp vô diện trung niên rồi. Đã già rồi nên vận động không nổi cũng là điều hiển nhiên thôi. Nàng đã chấp nhận với điều đó.
" Con không nói lời ngon ngọt đâu. Trông nương so với lúc trước quả thật nhìn trẻ hơn nhiều đấy. Nếu không tin thì nương hỏi đại tẩu xem, trước kia tẩu ấy cũng từng gặp nương rồi mà ". Bách Liên nghe thế liền cười đáp. Rồi nàng nhìn sang Đông Miên đang rót nước cho Bách Hải hỏi:" Muội nói đúng không, đại tẩu?".
" Ân, quả thật nương so với mấy năm trước khác xa nhau nhiều. Lần đầu gặp lại nương sau khi nhà ta phân gia thì con đã suýt không nhận ra ấy. Nương trông trẻ đẹp hơn a" Đông Miên ngồi cạnh bên nghe mọi người nói chuyện, thấy Bách Liên quay sang hỏi mình liền gật đầu đáp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT