Đại Mộc Mộc về đến nhà đã thấy mọi người đã ở đấy. Những người lớn thì đang rửa nguyên liệu để chuẩn bị làm thạch từ từ, còn hài tử thì đi tìm nguyên liệu, sau khi tìm được đầy gùi thì đem về cho mọi người làm rồi lại đi tìm tiếp. Đại Mộc Mộc nhìn mấy hài tử lớn nhất cũng chỉ mới 16 17 tuổi, cái tuổi đúng ra phải được vui chơi không lo không nghĩ thì ở nơi này chúng lại phải phụ giúp gia đình làm việc từ rất nhỏ. Mấy hài tử nhà nàng còn đỡ, do gia gia nãi nãi cha nương sợ bọn chúng cực khổ nên chỉ cho chúng giúp những công việc nhẹ nhàng không tốn nhiều sức. Còn một số hài tử chỉ mới 9 10 tuổi ở trong thôn, do gia đình không có nhiều sức lao động nên đến công việc nặng nhọc như kéo cày, chặt củi thì chúng cũng làm, có lần nàng nhìn thấy những thân hình nhỏ bé của mấy hài tử đó phải gánh bó củi còn to hơn cả người chúng liền cảm thấy nhói lòng nhưng nàng không biết làm sao để giúp được chúng nên chỉ đành bất lực đứng nhìn. 
   Lúc ấy, Đại Mộc Mộc đã tự hứa với lòng sau này nàng nhất định sẽ tiếp tục công việc ở kiếp trước. Nàng muốn giúp những hài tử đó không phải vất vả như thế nữa, bọn chúng phải được thoải mái tự do vui chơi đúng với lứa tuổi của mình chứ không phải nai lưng ra làm việc cực nhọc như thế được. Nàng sẽ tạo điều kiện cho chúng được học chữ vì chỉ khi biết chữ thì chúng sẽ không còn vất vả như thế nữa, sẽ được làm những công việc nhẹ nhàng hơn. Dù cho ở hiện đại tiên tiến phát triển hay cổ đại lạc hậu thì việc học chữ cũng luôn được đặt lên hàng đầu. Học chữ hiện đại là bắt buộc với mỗi người, nó được coi là con đường ngắn nhất giúp một người đi đến thành công huống chi ở một nơi coi trọng kẻ sĩ như ở nơi này chứ, tuy không bắt buộc như ở hiện đại nhưng một người biết chữ với một người không biết chữ ở nơi này sẽ bị đối xử khác nhau một trời một vực. Cứ xem thái độ của Tiểu lão thái khi nhi tử đọc sách là Tiểu Gia Lễ là biết.
   "Nương về rồi à? Người có đói không? Con có chừa bữa sáng cho người ở trong bếp, để con vào lấy cho người ăn". Khi Đại Mộc Mộc về thì Bách Liên vẫn đang rửa lá sâm nên không hay. Sau khi rửa xong nàng đứng lên định đem cho mấy người đang vò lá sâm thì thấy nương đã đứng ở trong sân từ khi nào. Không biết nương đang nghĩ đến gì mà cứ đứng yên một chỗ không động cũng không nói năng gì cả cứ như đang đi vào cõi mộng. Thấy thế nàng mới lên tiếng kéo nương trở về với thực tại.
   " A.." Đại Mộc Mộc bị Bách Liên làm giật mình, nàng thoát ra khỏi suy nghĩ miên man của mình rồi nhìn nhi nữ cười ngượng hỏi lại:" Bách Liên, con vừa nói gì với nương thế? Xin lỗi nương không nghe rõ".
   " Con nói là nương có đói không? Con đem bữa sáng ra cho người ăn" Bách Liên lặp lại lời của mình một lần nữa rồi quay người đi vào trong bếp lấy bữa sáng. Đại Mộc Mộc thấy vậy liền ngăn nàng lại:
   " Không cần đem ra đâu, nương sẽ vào trong ăn. Con cứ ở ngoài đây phụ mọi người đi, nương sẽ ra sau ".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play