7.
“Lâm cô nương? Lâm cô nương?” Ta vỗ vỗ khuôn mặt của nữ tử, thấy nàng từ từ tỉnh lại, cuối cùng cũng yên tâm thở phào một hơi nhẹ nhõm. Lâm Phù chậm rãi mở mắt, sau khi thấy ta, lại nhìn một vòng bốn phía xung quanh, hoang mang nói: “Đây là...”
“Đây là nhà cô.” Chu Trì trả lời nàng ấy. Ta lùi về phía sau một bước, đợi Chu Trì giải thích với Lâm Phù.
Tối hôm qua sau khi mọi chuyện đã bình ổn, chúng ta liền đưa Lâm Phù từ trong sơn động ra ngoài. Khi đó Du Thành đã suy yếu đến mức không đứng nổi, nhưng sau khi thấy Lâm Phù đang hôn mê bất tỉnh, vẫn giãy giụa di đến bên người nàng, nhẹ nhàng đặt lên mặt Lâm Phù một nụ hôn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT