Ngải Hàm Tuyết đột nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Từ Hằng.
- Ngươi đừng suy nghĩ nhiều, không phải ta muốn mặc.
Từ Hằng bất đắc dĩ đỡ trán.
Biết ngay sẽ là phản ứng này.
Sao mình lại.. Sao lại quên bảo bà tử tặng kèm mấy bộ nữ trang chứ.
- Vâng, đệ tử biết.
- Sư tôn ngài là muốn rửa sạch sẽ, hay là..
Ngải Hàm Tuyết cúi đầu, nhưng nhịn không được ngước mắt len lén liếc Từ Hằng.
Sư tôn mình bái, có phải hơi sốt ruột hay không?
Tư liệu bái sư còn chưa đưa đến Tông Sự Phong, đó chính là còn chưa nhập hồ sơ.
Bây giờ đổi ý hẳn là còn kịp chứ?
- Đừng nghĩ lung tung, ta..
- Sạch sẽ!
Từ Hằng đã buông tha giải thích.
Chờ Hồ Tiểu Hồ thích ứng hoàn cảnh, có thể đi ra đi lại thời điểm, các nàng tự nhiên sẽ hiểu được.
- Vâng, xin sư tôn chờ một chút, đệ tử đi lấy cho ngài.
Ngải Hàm Tuyết xoay người đát đát đát chạy lên lầu ba, từ trong ra ngoài chỉnh sửa một bộ quần áo sạch sẽ.
Vội vàng hành lễ đệ tử rồi xoay người chạy.
Hai tỷ muội bình thường hô hô hào hào, thường xuyên bị khiếu nại gây ồn áo đến những đệ tử khác.
Một đêm này yên tĩnh giống như lầu ba không có người ở.
Hồ Tiểu Hồ vẫn chưa tỉnh.
Từ Hằng cũng không giúp nàng cởi khóa linh đai, cứ như vậy giống như thịt gà cuốn đặt ở trên giường.
Chính mình ngồi vào đệm mềm bên cửa sổ, lấy ra Ẩn Cảnh Quyết bắt đầu tìm hiểu.
Thời gian tu luyện trôi qua rất nhanh.
Chờ Từ Hằng nhận được truyền âm của Khương Kỳ, nói đã ở trên đường tới nửa canh giờ là có thể đến, mặt trời đã từ cửa sổ bên kia chiếu nghiêng vào.
Từ Hằng đẩy cửa sổ ra, nhìn thoáng qua canh giờ trụ Quy Nguyên viện cách đó không xa.
Đầu giờ Tỵ.
Cũng chính là hơn chín giờ sáng.
Đổi lại trước kia ở Quy Nguyên viện, mình đã đi làm bốn giờ.
Hồ Tiểu Hồ còn chưa tỉnh, Từ Hằng không quản nàng.
Vì tránh tạo thành không cần thiết hiểu lầm cùng phiền toái, kêu Ngải Hàm Sương cùng Ngải Hàm Tuyết cùng nhau ra cửa, để cho các nàng đi Bạch Vũ viện ưu tiên chọn lựa gian phòng.
- Sư tôn, chúng ta không thể ở chung với người sao?
Ngải Hàm Sương còn rất không nỡ dọn đi.
Linh khí trong tiểu lâu Từ Hằng đậm hơn Bạch Vũ viện nhiều.
- Lầu các của ta rất nhỏ, ở nhiều người như vậy cũng không tiện.
Từ Hằng lắc đầu.
Hai chị em cũng không tiện nói thêm gì nữa, vừa đi vừa thương lượng muốn căn phòng tận cùng bên trong hành lang.
Đối cới đệ tử quanh năm ở Bạch Vũ viện, Từ Hằng chỉ báo trước nửa canh giờ, dẫn đến bọn họ căn bản không kịp thu dọn đồ đạc ít nhiều có chút bất mãn.
Đệ tử mới tới nghe nói có lầu mới có thể ở, đều là ngâm nga ca, động tác nhanh chóng đem đồ đạc của mình thu thập, còn nhiệt tình trợ giúp đệ tử tiếng oán than dậy đất, cùng nhau đem đồ đạc tất cả đều chuyển đến ngoài Bạch Vũ viện.
- Từ sư thúc, đồ đạc của các đệ tử đều đã cất kỹ, ngài có thứ gì cần thu thập sao?
Vệ Vân Kính giúp sư muội cuối cùng dọn xong đồ đạc, chủ động tới dò hỏi.
- Không cần, đồ đạc của ta đều cất kỹ rồi.
Từ Hằng đáp lại hắn, đồng thời nhìn bảng tin tức của Vệ Vân Kính một lần nữa.
- Tốt lắm, hắn vẫn cần Lam Thủy Tinh thuần khiết.
Vấn đề kế tiếp chính là, làm thế nào hợp lý đem Lam Thủy Tinh cho hắn.
Cũng không thể nói đồ tốt trong tay mình thật sự là quá nhiều, không có chỗ để..
Hình như cũng không phải không được.
Đầu óc Từ Hằng xoay chuyển, cả một kế hoạch đầu tư đã hiểu rõ trong lòng.
- Công tử, để công tử đợi lâu.
Khương Kỳ dẫn theo hai đệ tử cùng đi.
Ba người trước mắt đều là một mảnh ô xanh, vừa nhìn chính là đêm qua không ngủ.
- Khương sư điệt, mời đi.
Từ Hằng làm một cái thủ thế "Mời", lui về phía sau vài bước.
Đệ tử trước kia vây quanh cửa viện, cũng nhao nhao lui xa một chút.
Đệ tử thủ hạ Khương Kỳ cầm pháp khí trong tay bay lên trời, ở giữa một trận nổ vang cùng bụi đất ồn ào náo động, chỉ dùng một canh giờ đã đem toàn bộ Bạch Vũ viện san thành đất bằng.
Oa!
Lần đầu tiên thấy các đệ tử phá bỏ và dời đi nơi khác với tốc độ cao, tất cả đều nhìn đến choáng váng.
Sau khi hoàn thành việc phá bỏ và dời đi nơi khác.
Do Khương Kỳ làm chủ, hai đệ tử làm phụ trợ.
Một cái cầu vồng bong bóng tựa như trận pháp, khúc xạ ánh mặt trời rực rỡ, đem toàn bộ Bạch Vũ viện bao vây trong đó.
Đại sảnh quản sự và đệ tử lâu mới tinh, ở trong quang ảnh như mộng như ảo này.
Từ một mô hình nhỏ do Linh Thạch và Linh Mộc bình thành, dần dần biến cao biến lớn.
Một cái tiêu chuẩn tiểu quản sự lâu hai tầng cùng đệ tử lâu năm tầng, chỉ cần ba khắc đồng hồ là có thể đột ngột mọc lên.
Xanh hóa thì đơn giản hơn.
Hoa cỏ hấp thu thiên địa linh khí cấy ghép lại đây, tưới lên nước suối đặc biệt áp súc đại lượng linh khí.
Từng đóa hoa lê thuần trắng như tuyết, ở mùa đông rét lạnh vẫn tràn ngập sinh mệnh lực.
Bạch Vũ viện màu trắng, chính là bắt nguồn từ đây.
Những thứ này, đều là từ tông môn chuyên môn làm hoa cỏ kiến trúc mua sắm.
Giá cả không thấp, nhưng hiệu suất cao kinh người.
- Công tử, đã xong rồi, ngài xem có hài lòng không?
Khương Kỳ lau mồ hôi trên trán, cười hỏi.
- Khương sư điệt mệt rồi, lượng công việc ít như vậy mà mệt đến vậy.
Một nữ đệ tử tướng mạo bình thường đi ngang qua, đang dùng khăn lụa lau bụi dính trên mặt.
Từ Hằng đưa tay đoạt lấy đưa cho Khương Kỳ.
- Đa tạ công tử.
Khương Kỳ cười nhận lấy, dùng khăn lụa lau mồ hôi trên trán.
Nữ đệ tử:?
- Khương quản sự, khăn lụa này rất kém, không bằng đến chỗ lão phu, vải nhung ở Liêm Tông là tốt nhất.
Quản sự trưởng lão Từ Sâm của Liêm Tông nói chuyện, mỉm cười đi ra phía sau Khương Kỳ.
Vải nhung ở Liêm Tông rất tốt.
Nhưng trong tông môn, ai không biết nó dùng để làm gì.
Khương Kỳ vừa mới lau khô trán mồ hôi nóng, trong nháy mắt lại đổ một tầng mồ hôi lạnh.
Quay đầu gượng ép cười nói:
- Từ trưởng lão sao lại tới đây.
- Đương nhiên là vì tìm ngươi.
- Từ trưởng lão tìm lầm người rồi, Kiến Tông Điện chúng ta luôn luôn quy củ.
- Kiến Tông điện là quy củ, ngươi cũng không phải, cái này ngươi hẳn là nhận thức đi?
Từ Sâm đưa mấy tờ giấy trong tay cho Khương Kỳ.
Là biên lai Khương Kỳ đưa cho Từ Hằng ngày hôm qua.
Cùng với lời khai của tên dệ tử chân chạy, thay hắn bắn Thuần Dương Đan.
Còn có một số chứng cứ linh tinh khác mà Liêm Tông thu thập được.
- Cái này cái này..
Mồ hôi lạnh trên trán Khương Kỳ từng giọt từng giọt.
Còn chưa kịp phản ứng, đã bị hai đệ tử đi theo Đinh Sâm dùng pháp khí khóa lại linh lực.
Hắn giương nanh múa vuốt với Từ Hằng, miệng không ngừng phun ra nước bọt, dưới sự trấn áp của pháp khí hoàn toàn không phát ra âm thanh.
Từ Sâm vung tay lên.
Hai đệ tử đi theo gật đầu, mang theo Khương Kỳ lặng lẽ mắng chửi mà đi.
Đỗ Sâm lấy ra một hộp gấm đưa cho Từ Hằng, không nói thêm gì, cũng đi theo.
Từ Hằng mở hộp gấm ra, bên trong chính là Thuần Dương Đan hắn đưa cho Khương Kỳ.
Sau này nghe nói.
Từ Hằng chân trước mới vừa đi, Khương Kỳ chân sau liền để cho tâm phúc đem Thuần Dương Đan đến Tiên phường bán.
Thuần Dương đan giá bán cực cao, Tiên phường có thực lực mua chỉ có như vậy hai ba nhà.
Đệ tử đi làm chân chạy bị đệ tử ngồi chồm hổm canh giữ Liêm Tông vừa vặn bắt được, vào chỗ Liêm Tông, không đến một nén nhang liền nói rõ ràng.
Vài ngày sau, Tông Môn công bố kết quả điều tra của Khương Kỳ.
Từ Hằng không đi xem, chỉ nghe nói Khương Kỳ bị phế tu vi trục xuất tông môn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT