Xin Hãy Buông Tha Em

Trọng sinh 2


10 tháng


Tầm 8h sáng mặt trời bắt đầu lên cao cô mới tỉnh. Lúc này cô mới ngớ ngẩn thốt lên:

"T.. hật sự k.. hông phải mơ sao" cô vừa vui vừa buồn,vui là vì có được sống lại lần nữa còn buồn là cô lo sợ mình vẫn còn nằm trong giấc mơ

Cô mới cắn mạnh vào tay mình:" a..aa Đ.. au quá ! vậy thật sự không phải mơ"

Cô chạy vào nhà vệ sinh soi gương thì cô thấy bản thân mình trở lại năm 15 tuổi, cô vẫn không tin cô mới thấy điện thoại hôm ngay là ngày 8/3/1985 cô quay về 15 năm trướcLúc này cô thật sự rất vui vì mình có thêm một cơ hội để làm lại từ đầu, đang suy tư thì có tiếng gõ cửa:

"Nhược nhược xuống ăn sáng rồi đi học" cô mới ra, mở cửa thì đó là vú nuôi cô người chăm sóc 2 chị em thuở nhỏ. Vì cha mẹ cô hay đi công tác nên vú là người quan sát sự trưởng thành của cả 2 chị em qua từng ngày . 

Cô chạy ôm vú nuôi:"Vú ơi lâu ngày không gặp con nhớ người lắm "

 vú nuôi xoa đầu cô vui vẻ:"Con bị làm sao vậy, làm như ta đi đâu xa không bằng, thôi xuống nhà được rồi 15 tuổi đầu rồi không phải em bé nữa đâu mà nhõng nhẽo"

Cô vui vẻ “Dạ”

Rồi cô chạy theo sau vú xuống nhà thấy chị gái cô là Hạ Chỉ sương, đối diện là mẹ cô bà ấy là Triệu Chỉ Lan còn người ngồi ở ghế đầu là Hạ Thiên Kỳ ông ta nói với giọng diệu trách móc:"Dậy rồi thì ngồi xuống ăn cả nhà chỉ chờ mỗi mày"

Từ nhỏ ba vàcô đã có quan hệ không mấy được tốt

Cô ngoan ngoãn “Dạ”

Đang trong bữa sáng mẹ cô lên tiếng:"2 đứa một chút nữa tài xế trở đến trường, chiều tan học bác tài xế bận nên mẹ nhờ Thừa Phong sẽ đó 2 đứa "

Cô nghe đến hai chữ "Thừa phong" khiến cô sợ hãi làm rơi chén cơm đang ăn xuống bàn

Chị cô thấy vậy liền lo lắng :"Nhược nhược em sao vậy, không khỏe chỗ nào à hay chị kêu bác sĩ tới nha " chị ấy giọng diệu nhẹ nhàng hỏi han

Cô nhẹ nhàng đáp:"Không sao em trượt tay, mà em ăn no rồi em ra xe trước nha "

Trong lúc đang ngồi trên xe cô lo lắng không thôi mặc dù biết sớm muộn gì cũng sẽ gặp lại nhưng cô vẫn bất an. Cô tự an ủi mình không còn là Chỉ Nhược trước kia nữa mình từ giờ an phận tránh xa Thừa Phong càng xa càng tốt thì sẽ không có chuyện gì. Khoảng 10 phút thì chỉ sương cũng ra xe 

Lúc đến trường cô và chị tạm biệt nhau, ngôi trường cô theo học thuộc một ngôi trường quốc tế ở đây phải thuộc hạng quý tộc không thì cũng phải giàu mới theo ngôi trường này. Lúc cô bước lên lớp dọp đường có rất nhiều học sinh nhìn cô khiến cô không được tự nhiên

Thật ra từ nhỏ cô đã rất xinh đẹp động lòng người, cặp mắt của nàng long lanh như làn nước mùa thu, lông mày thanh nhẹ như đẹp như nét núi mùa xuân, nghiêng nghiêng duyên dáng , miệng của nàng nở một nụ cười tươi như những đóa hoa đang khoe sắc, Những đám mây trên trời vẫn không đẹp bằng mái tóc mượt mà của nàng và tuyết là biểu tượng cho màu trắng vẫn phải nhường chỗ cho làn da trắng trèo, mịn màng của nàng

Ở đây tác giả sử dụng nghệ thuật ước lệ tượng chưng lấy vẻ đẹp thiên nhiên để miêu tả con người

Cô đang cố đi vội để tránh các ánh mắt đang nhìn cô thì có một giọng nói vang lên:"Nhược nhược là mình nè, sao hôm nay cậu lên lớp sớm thế " đây là Linh Dao bạn thân của của cô từ bé, cô nhớ kiếp trước ai cũng khinh thường cô nói cô không bằng một góc Mộng Diệp nên cả trường tẩy chaycô khiến cô phải bỏ học. Nhưng chỉ có Linh Dao là bỏ những lời nói ấy ở ngoài tai ở bên cạnh cô an ủi , chăm sóc và động viên không để cô  ở một mình . Cô rất vui vì đời này vẫn có người yêu thương cô thật lòng, không toan tính

Cô Vui vẻ nắm tay Linh Dao:"ừ hôm nay mình lên lớp sớm để có nhiều thời gian để nói chuyện với cậu"

"Vậy lên lớp thôi tớ cũng có chuyện để nói với cậu" cô vui vẻ gật đầu

Lên tới lớp 2 người ngồi vô bàn, Cô với Dao Dao ngồi cùng bàn 

"Nhược nhược à hôm nay lớp ta có học sinh mới á nghe mấy đứa kia bảo học sinh mới này chuyển từ quê lên á" nghe đến đây cô đã biết là ai rồi

Cô tỏ vẻ không biết:"vậy à, không biết cậu ấy trông như nào "

Dao Dao nói với vẻ mặt hào hứng:"ừ mình tò mò quá "

Hai người đang nói chuyện thì thầy giáo vô lớp:"cá lớp im lặng , có phải các em đã biết thông tin hôm nay lớp ta có học sinh mới! em vào đi " ngoài lớp cô một cô gái ngoại hình khá xinh đẹp bước vô không ai khác là Mộng Diệp

Cô ta rụt rè:"C.. chào mọi ng..ười mình là Mộng Diệp mong mọi người giúp đỡ "

"Được rồi các bạn giúp đỡ bạn ấy để sớm hòa nhập với lớp chúng ta nha, em ngồi bàn đầu dãy bên kia nha" cô ta đi về chỗ ngồi

Nói về gia cảnh Mộng Diệp thì gia đình không mấy khá giả, ba cô ta làm vườn và mẹ cô ta làm người giúp việc ở nhà Thừa Phong

Lời nhắn nhủ của tác giả:

Thứ nhất: Mình sẽ xưng hô nu9 là "cô" và "nàng" xen kẽ nhau, tùy trường hợp

Thứ hai :Mình ra không theo lịch lúc nào rảnh thì ra

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play