Lư Hạ Dương nghe được lời nói ngông cuồng, không xem ai ra gì của Quảng Dã, cậu ta nhìn chằm chằm vào Quảng Dã, trong mắt tràn đầy giận dữ.
Mặt cậu ta dần trắng bệch, cắt không còn giọt máu, trong lòng nổi sóng cuồn cuộn, cổ họng nóng raan, không nói thêm được lời gì.
Cuối cùng, Quảng Dã đi xuống bậc thang, dẫn Tang Lê rời đi.
Ra đến cổng trường, hai người đi đến bên cạnh xe moto của Quảng Dã, ở xung quanh không có nhiểu học sinh đi lại nữa, Quảng Dã cầm lấy mũ bảo hiểm, lười biếng dựa vào xe, im lặng ngắm nhìn cô gái môi hồng răng trắng thanh tú trước mặt, khóe môi hơi cong lên mỉm cười.
Tang Lê bị anh nhìn chằm chằm thì hơi xấu hổ: “Sao cậu cứ nhìn tôi mãi vậy…”
Quảng Dã nhìn thấy hết phản ứng của cô rồi cúi người mỉm cười nói: “Lúc trước tôi mới chỉ nghe bác Trương nói qua, hôm nay được chứng kiến tôi mới thấy mở rộng tầm mắt, không ngờ người luôn dịu dàng bình tĩnh như bạn học Tang đây còn có một mặt như vậy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT