Trong phòng tối om, chỉ còn lại ánh trăng chiếu qua khung cửa sổ sát đất ồ ạt tiến vào tràn ngập cả căn phòng, bao trùm lấy hai người.
Không gian cùng với khoảng cách giữa hai người trở nên chật chội.
Giọng nói trầm khàn của chàng trai rơi xuống, màng nhĩ cô run lên, cô đẩy anh ra, nhẹ giọng nói: “Không phải lúc đầu chính cậu đã nói rồi sao, nước sông không phạm nước giếng.”
Quảng Dã tức giận mỉm cười: “Đây là một chuyện sao? Quá khứ là quá khứ, hiện tại là hiện tại.”
Cô rõ ràng biết anh đã hối hận mà.
Làm sao bây giờ anh có thể làm như không có quan hệ gì với cô được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT