Lư Hạ Dương nghe Quảng Dã nói như vậy, lại nhìn vẻ mặt lười biếng và kiêu ngạo của anh, đột nhiên cảm thấy cổ họng bị nghẹn lại, bỗng nhiên không nói lại được lời nào.
Giữa ba người như có một dòng nước ngầm đặc biệt nào đó.
Tang Lê là người duy nhất không cảm nhận được, cô nhìn về phía Quảng Dã, nhẹ nhàng nói: “Tôi biết rồi, vậy tôi đi trước nhé.”
Tang Lê rời đi, Lư Hạ Dương đi theo sau.
Một lúc lâu sau, Quảng Dã cụp mắt xuống, xoay người quay trở về.
Cửa phòng bao bị đẩy ra, Nhiếp Văn cùng Trương Bác Dương ngẩng đầu nhìn thấy Quảng Dã đã quay lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT