Lục Trì thản nhiên mà ngồi xuống, giả vờ mình là một người tàn tật, mặt không chút thay đổi nói câu đó.
Là người bị hạiLục Linh khóc không ra nước mắt, có mặt mũi, có mặt mũi hay không?
Anh có bản lĩnh thì đứng dậy đi!
Nhưng rõ ràng, Lục Trì sẽ không hoàn thành mong muốn của ông.
Lục Trì nắm lấy bàn tay Tống Hàng, nhẹ giọng nói: “Anh không sao, em đừng lo lắng cho anh.”
Bị đập đầu đến choáng váng hoa mắt, khi trán chảy máu Lục Linh tức giận muốn tát vài cái vào mặt con trai mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT