Hoa, Lục Trì nhận lấy, rất nghiêm túc mà nắm chặt trong tay, anh đặc biệt coi trọng bông hoa này, lòng bàn tay siết chặt, trên mu bàn tay đều có thể thấy rõ gân xanh nổi lên.
Tống Hàng nhìn chằm chằm anh, đầy kỳ vọng, Lục Trì tư thế ngượng ngùng mà quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu.
Sau đó Lục Trì nói một câu: “Cảm ơn, tôi hiểu rồi.”
Tống Hàng: ?
Anh hiểu cái gì?
Tôi bảo anh đưa hoa cho em gái tôi mà, anh không đưa, nói hiểu cái gì?
Tống Hàng lại ra hiệu bằng mắt với anh, nhìn Lục Trì, lại nhìn Tống Gia, chỉ thiếu việc tự tay đưa hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT