Lục Trì nhìn thiếu niên trước mặt ôm con cún đáng yêu, mỉm cười như hoa.

Lần đầu tiên anh nhận ra con trai cũng có thể cười đến như vậy… Ngọt ngào.

Ánh sáng trong phòng khách hơi tối, nhưng đôi mắt của Tống Hàng sáng lấp lánh, như được tô điểm bởi những ngôi sao.

Giống như thủy ngân trắng lăn trong thủy ngân đen, chớp mắt một cái, ánh sáng lưu chuyển.

Tống Hàng nhón chân tiến lại gần Lục Trì, nói: “Nó đáng yêu lắm phải không? Tôi chọn riêng cho anh đó.”

Cơn giận trong lòng Lục Trì không có chỗ phát tiết, tạm thời tan biến.

Lục Trì nuốt nước bọt, giọng khàn khàn: “Tại sao tặng tôi chó?”

Lúc trước anh mua chó, là chuyện khi còn bé.

Tống Hàng ôm chó vui vẻ xoay một vòng, nhảy cẫng lên một cái: “Vì anh không có bạn bè chơi cùng anh.”

Tống Hàng dù khổ cực, nhưng vẫn còn có Tiểu Vương, vẫn còn có em gái, và bạn học mở quán bar.

Nhưng trong khoảng thời gian này, cậu thấy cuộc sống của Lục Trì chỉ có ba điểm một đường.

Phòng làm việc, phòng ăn, phòng ngủ.

Ngoài công việc thì  là ngủ.

Tống Hàng nhớ lại lúc yêu qua mạng, Lục Trì từng nói mình không có bạn bè.

Anh không quen chủ động giao du với người khác, mà người bình thường vì e ngại tài sản của nhà họ Lục, cũng không dám chủ động kết bạn với Lục Trì.

Tống Hàng lúc này cảm thấy buồn ngủ ập tới, cố gắng nói: “Đêm nay, tôi có chuyện vui lắm, nên cũng muốn anh cùng vui vẻ.”

Lục Trì nhìn Tống Hàng đi bộ nhiều tiếng đồng hồ trong đêm, mệt đến nỗi không thể mở mắt.

Anh bảo Tống Hàng cùng chó lên lầu ngủ.

Sau đó, Lục Trì quay lại phòng làm việc, nhắm mắt suy ngẫm việc này.

Tống Hàng đã đồng ý hòa giải với Mộ Dung Trọng.

Trên thực tế, Lục Chi ngay khi nghe được chuyện này đã đoán ra..

Động cơ hòa giải của Mộ Dung Trung rất dễ hiểu, sợ hãi, muốn ngăn chặn tổn thất.

Về phần Tống Hàng mà nói, chuyện này là sẽ kết thúc với kết cục xui xẻo và sự nhượng bộ của cậu.

Vốn không nên là “chuyện vui”.

Nhưng nếu không hòa giải, về phần Tống Hàng, cậu còn có thể làm sao?

Mộ Dung Trọng không thể động đến nhà họ Lục, còn không giết được một chủ tiệm hoa không quyền không thế sao?

Vì vậy đó là “chuyện vui” mà Tống Hàng buộc phải chấp nhận.

Vì Tống Hàng đã đồng ý hòa giải, Lục Trì cũng không can thiệp nhiều.

Mặc dù cậu là anh trai của vợ, Lục Trì cũng không muốn vì người ngoài mà bận tâm.

Chỉ là bây giờ Lục Trì suy nghĩ cẩn thận, tại sao Tống Hàng lại tặng quà cho mình? Còn đặc biệt hỏi thăm mình trước đây từng nuôi chó?

Lục Trì không hiểu.

Không lẽ Tống Hàng giải quyết xong chuyện của Mộ Dung Trọng, bắt đầu giải quyết chuyện của nhà họ Lục?

Lục Trì nghĩ ra một khả năng, hàm răng sau cắn chặt lại.

Tống Hàng sẽ không phải là bắt đầu điều chỉnh mối quan hệ của cậu với “con trai nhà kim chủ”?

Bằng cách này khi cha anh trở về nước, Tống Hàng có thể hòa giải hai cha con, cậu sẽ trở thành cha nhỏ của anh?

Lục Trì suy nghĩ nửa đêm, cuối cùng cảm thấy khả năng này là lớn nhất.

Với tư duy kinh doanh điển hình, Lục Trì tin chắc không có lợi không dậy sớm*, nên anh nghĩ Tống Hàng có thể có ý đồ riêng.

(* Một phép ẩn dụ để làm điều gì đó vì lợi nhuận)

Để không nhận ân tình của Tống Hàng, Lục Trì quyết định đền đáp lại.

Tránh việc sau này Tống Hàng lôi chuyện tặng chó ra nói.

Lục Trì nhớ ra mình đã nhặt được chiếc điện thoại cũ bị hỏng của Tống Hàng, hôm đó quá hỗn loạn, anh bảo người khác đem đi sửa nhưng quên chưa nói với Tống Hàng.

Sáng mai thư ký sẽ mang điện thoại tới, Lục Trì quyết định trả lại cho cậu.

Lục Trì ở trong phòng làm việc suy nghĩ đến đau đầu, cuối cùng mới trở về phòng ngủ vào sáng sớm.

Hai tay bị thương, anh không thể cầm ảnh bà xã lên hôn nữa, Lục Trì nhìn bức ảnh trên tủ đầu giường.

Anh cúi xuống hôn nhẹ, chiều chuộng mà nói: “Bà xã ngoan nha, chúc ngủ ngon.”

Lục Trì nhìn bức ảnh người vợ xinh đẹp, cổ họng chuyển động, không nhịn được lại hôn thêm một cái.

Đầu lưỡi mạnh mẽ và thô bạo trượt qua, nếu đối phương là người thật, chắc đã bị anh câu lấy đầu lưỡi rồi.

"Ưm... ngoan lắm."

Tâm trạng Lục Trì lại vui vẻ, anh ngủ lúc ba giờ sáng.

Đồng hồ sinh học như được định sẵn khiến anh thức dậy đúng bảy giờ. Chó con Tống Hàng mua hôm qua đã chạy nhảy khắp biệt thự vào sáng sớm, thấy Lục Trì xuống liền cọ chân anh.

Lục Trì cũng không rảnh để nổi giận với một con chó, hỏi quản gia Lâm: “Tống Hàng nói con chó này tên gì?” 

Quản gia Lâm bên cạnh trả lời: “Cậu chủ, con chó này chưa có đặt tên, cậu có thể chọn một cái tên cho nó không?”

Lục Trì nhìn con cún cọ chân mình, hạ giọng nói: “Gọi nó là Lục Gia Gia đi, gia của gia tăng.”

Quản gia Lâm hoài nghi, cái tên này không giống tên chó thường có nhỉ?

Thường phải là Đại Hoàng, Tiểu Hoàng gì gì đó chứ?

Lục Trì hơi hơi ngẩng đầu, ngước nhìn trần nhà, giọng khàn khàn: “Nếu Tống Gia không chết, tôi đã nghĩ tới, đứa con đầu lòng của chúng tôi sẽ tên Gia Gia.”

Quản gia Lâm: “...”

Sau đó, Tống Hàng rời giường xuống lầu nghe nguyên nhân, cũng không nói nên lời..

Người yêu qua mạng chưa từng gặp mặt, ngay cả tên đứa bé Lục Trì cũng đã nghĩ kỹ rồi?

Còn con đầu lòng nữa?

Nghĩa là anh đã nghĩ tên con thứ hai, thứ ba rồi à?

Tống Hàng nghĩ nếu còn không để “Tống Gia” sống lại, Lục Trì sẽ phải mua mộ chôn, sau đó chết đi gặp vợ dưới suối vàng mất.

Tống Hàng vô cùng lo lắng mà  vội vàng ăn sáng xong, chạy lên lầu hai, quay về phòng mình, mở máy tính bắt đầu tải game.

Lục Trì cũng quay lại phòng làm việc xem tài liệu.

Nửa tiếng sau, có người gõ cửa, một nam thư ký mặc âu phục và đeo kính mắt vàng, mang điện thoại vào: “Boss, điện thoại của ngài Tống đã sửa xong.”

“Anh có muốn xem tình trạng sửa chữa của điện thoại không?”

Lục Trì gật đầu.

Thư ký giúp ông chủ hai tay không tiện mở khóa, trượt màn hình vài cái, rồi đưa cho Lục Trì: "Xin xem qua."

Rồi leng keng một tiếng.

Dưới ánh mắt của cả hai, tài khoản SNS tự động đăng nhập trên điện thoại cũ của Tống Hàng nhận được tin nhắn.

Thanh thông báo hiện lên.

【Tống Gia】: Anh à, anh khen Lục Trì trước mặt em, nhưng em không quen biết anh ấy, luôn luôn là anh và anh ấy yêu đương cơ mà.

【Tống Gia】: Hơn nữa, em ở nước ngoài sống rất tốt, bệnh tình đã được kiểm soát, cảm ơn sự quan tâm của anh.

Lục Trì và thư ký trong phòng làm việc thường xuyên đối mặt với việc sóng to gió lớn.

Hai tin nhắn này giúp họ nhanh chóng hiểu ra trước sau.

Một, người yêu mạng của ông chủ thực ra là anh trai của vợ anh, người tình nhỏ của cha anh giả dạng.

Hai, Tống Gia thật không hề hay biết.

Thư ký Hứa thầm cảm thán.

Chuyện điên rồ nhất, Tống Hàng cho phép tài khoản đăng nhập đồng thời trên nhiều thiết bị.

Nên cuộc trò chuyện giữa anh em được “phát sóng trực tiếp” trên chiếc điện thoại này.

Tống Hàng đã trả lời em gái.

【Tống Hàng】: Em yêu quý, em cũng có mạng rồi à, anh đã hòa giải với Mộ Dung Trọng.

【Tống Hàng】: Còn Lục Trì thì em tự sắp xếp, nhưng anh cần dùng danh nghĩa của em giải quyết chuyện yêu qua mạng. Lúc đó dù em thích hay không, cũng không sao, cuối cùng, người này có hơi biến thái.

【Tống Gia】: ??? Ví dụ?

【Tống Hàng】: Ảnh mèo khóc.jpg, anh chỉnh ảnh của mình một chút rồi gửi cho anh ta, tối hôm đó anh ta hôn ảnh vợ mà cương cứng.

Lục Trì dùng tay trái không bị thương nghiêm trọng mà nắm chặt lấy điện thoại di động.

Ánh mắt anh hung ác mà ngẩng đầu lên, nhìn thư ký trước mặt.

Thư ký Hứa đẩy kính lên sống mũi, suy nghĩ một lát rồi nói: “Boss, tôi nói là tôi không có thấy gì hết, anh sẽ tin lời biện hộ của tôi chứ?”

Lục Trì nhìn anh ta một cái, ra hiệu cút đi.

Thư ký Hứa lập tức đi ra, vừa ra cửa đã rút điện thoại, gửi tin nhắn trong nhóm nhỏ của ban giám đốc.

【Một tuần 5 ngày không muốn đi làm】: Scandal kinh thiên đại địa, nói ra chẳng ai tin!

【Cá sắp hết】: Dựng tai nghe.

【Tài khoản chuyên ăn dưa】: Cho cái từ khóa.

.......

Lúc này Lục Trì cắn răng chịu đau do xương nứt, nắm chặt điện thoại.

Vợ anh là do Tống Hàng giả dạng?

Không lạ gì mà nhìn ảnh vợ anh cứ thấy giống Tống Hàng.

Lục Trì tức giận đập điện thoại xuống bàn, đứng dậy tính đi tìm Tống Hàng tính sổ.

Đột nhiên máy tính trên bàn hiện lên tin nhắn.

Là từ game bạn tốt của anh.

Từ khi vợ mất, anh không đành lòng gỡ cài đặt game, vẫn đăng nhập tài khoản ở nơi vợ cuối cùng offline, chờ đợi một phép màu.

Chờ cái chết giả của vợ là sai lầm.

Có ngày nào đó cô sẽ lại lần nữa online, lại ngọt ngào gọi anh.

Hôm nay, cô cuối cùng bò lên từ “âm tào địa phủ”.

Lục Trì thấy trong giao diện game, một nhân vật pháp sư màu xanh lướt qua, xuất hiện rồi chớp mắt một cái, được điều khiển đi đến trước nhân vật của anh.

Lục Trì định nổi giận.

Đột nhiên, đối phương bật voice, dịu dàng gọi một tiếng: “Anh Trì! Em trở lại rồi.”

Lục Trì trong lòng chao đảo, rõ ràng là giọng con gái mà.

Liệu có phải... nhầm lẫn?

Lục Trì nhìn nhân vật pháp sư đáng yêu, trong đầu lập tức nhớ lại khoảng thời gian bên nhau.

Lục Trì khó có thể chấp nhận, đột nhiên điện thoại cũ của Tống Hàng lại hiện tin nhắn.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

【Tống Hàng】: Em gái ơi, em ở nước ngoài phải chăm sóc mình cho tốt,  anh 

lên game để đánh trống lảng cho xong chuyện rồi tính.

Lục Trì: ......

Tiếp đó anh chứng kiến Tống Hàng uốn ba tấc lưỡi để dựng chuyện.

Gì mà phẫu thuật lớn, gì mà cấp cứu ICU, gì hôn mê bất tỉnh... Cuối cùng Tống Hàng quay về mục đích chính: “Anh Trì, xin lỗi, để anh lo lắng rồi. Em vẫn là bà xã của anh chứ?”

Lục Trì không hiểu nổi.

Anh ngồi xuống, hai tay không tiện gõ chữ nên mở voice trong game.

Lục Trì nói với Tống Hàng: “Dĩ nhiên rồi!”

Lục Trì từng câu từng chữ một nói: “Bà xã, em đang ở bệnh viện nào? Anh đến thăm em.”

Bên kia có vẻ hốt hoảng: “Em đã xuất viện rồi, cảm ơn anh.”

Lục Trì cười lạnh: “Thế thì tốt quá, em biến mất lâu thế này, mọi người trong bang đều lo lắng cho em lắm, vừa vặn tuần sau có offline, mình cùng đi nhé. Anh muốn tận mắt nhìn thấy em.”

Anh quyết tâm bắt Tống Hàng đồng ý, xem người này biên chuyện thế nào.

Chỉ khi Lục Trì nghĩ Tống Hàng sẽ từ chối, đối phương lại đồng ý.

“Được á!”

Lục Trì suy nghĩ, đối phương thậm chí đồng ý gặp offline?

Mặc dù sự thật hiện ra trước mắt, nhưng cảm xúc áp chế trong lòng Lục Trì, nỗi đau không thể phun trào do cái chết của vợ gây ra, bỗng dưng bùng nổ.

Anh không thể kiểm soát được suy nghĩ, ....liệu có khả năng đây thật sự là hiểu lầm?

Hoặc Tống Hàng và em gái Tống Gia chỉ trùng tên, người vợ tên【 Tống Gia】 của anh là người khác, thật sự không chết?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play