Ngày hôm sau, Hạ Uyên xác nhận lần cuối cùng việc tổ chức trường học cụ thể trên tiểu triều đình, quan viên bên dưới cũng thấy được sự phát triển một năm gần đây, trong tiềm thức rất chờ mong mỗi một mệnh lệnh của Hạ Uyên, cho nên mặc dù không hiểu nhưng vẫn chấp hành.
Sau đó, toàn bộ Thanh Châu lâm vào một loại điên cuồng quỷ dị.
Ban đầu dân chúng nghe nói bất kỳ ai cũng có thể đi học mà không cần tiêu bạc còn tưởng là đang nói giỡn, sau khi tận mắt nhìn thấy bố cáo lại chính tai nghe được giải thích thì cuối cùng cũng tin chuyện này là thật, người có gia cảnh bần hàn kích động ôm đầu òa khóc ngoài phố.
Từ xưa đến nay, đọc sách chính là việc cực kỳ xa xỉ, trong nhà muốn bồi dưỡng một tú tài không chỉ giảm bớt một lao động mà còn cần tiêu phí không ít ngân lượng, càng miễn bàn tới bồi dưỡng cử nhân tiến sĩ gian khổ thế nào. Mà Thanh Châu hẻo lánh hoang vu, đọc sách là chuyện dân chúng nghĩ cũng không dám nghĩ tới, không ngờ sau khi Yến Vương về đất phong, trên trời lại rớt xuống một cái bánh có nhân to như vậy.
Đương nhiên là bố cáo cũng nói rõ ràng, chỉ miễn phí giáo dục cơ sở, cũng chính là phụ trách để mọi người biết chữ, nếu muốn học tập sâu hơn phải đóng học phí. Học phí này cũng ít hơn nhiều so với học phí trường tư thục truyền thống, có điều đối với bá tánh gần đây mới được cải thiện điều kiện sinh hoạt mà nói thì vẫn là khá cao. Dân chúng chất phác cảm kích vạn phần, căn bản không có bất kì câu oán hận nào, còn khen chính sách mới này tiến bộ, trong lúc nhất thời toàn bộ Thanh Châu đều sôi trào.
Từ đó về sau, Thanh Châu tiến vào giai đoạn toàn dân học tập, Tiết Vân Chu vội tới mức hận không thể biến mình thành Tôn Ngộ Không, rút một cộng lông khỉ biến ra ngàn vạn con khỉ con. Tiếc là cũng chỉ có thể nghĩ, may mà đã trải qua giai đoạn rối ren ban đầu, dần dần cậu cũng tích lũy được kinh nghiệm, hơn nữa sau đó cũng không cần tự tay làm mọi chuyện, cuối cùng mới được thanh nhàn hơn không ít.
Trong thời gian này, Hạ Uyên vẫn luôn chú ý động tĩnh ở kinh thành, nhưng kỳ quái chính là kinh thành gió êm sóng lặng, sau khi thái hậu sinh bệnh cũng không lộ mặt nữa, có lẽ hoàng đế bị mâu thuẫn giữa tâm trạng của người làm con trai với tâm trạng người làm quân chủ ảnh hưởng, cảm xúc có hơi không ổn định, động tí là nổi giận, nhưng đồng thời cũng lên tinh thần chấn chỉnh lại triều chính, có ý muốn thu hồi giang sơn vốn nên thuộc về mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT