Công trình sửa đường to lớn tiến hành được một nửa, lúc trước biết người già phụ nữ và trẻ em trong nhà theo đến Thanh Châu đều được sắp xếp thỏa đáng, những lưu dân sửa chữa đường sinh lòng cảm kích, dần dần cũng coi chính mình thành một phần của Thanh Châu, làm việc vô cùng chăm chỉ.
Hiện giờ thời tiết ấm áp, bọn họ không cần đào mương máng để nằm, tới tối trực tiếp trải cỏ khô và y phục lên mặt đất để ngủ.
Chỉ là trước đây mọi người đều hứng thú bừng bừng tán gẫu về khát khao tương lai một chút rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, mấy ngày nay cũng không biết lời đồn xuất hiện từ đâu, dần dần quấy nhiễu đến mức bọn họ ngủ không yên.
Trong bóng đêm, tiếng côn trùng kêu vang, Triệu Lão Tam lăn qua lộn lại, bực bội vò đầu, xoay người ngồi dậy, dùng chân nhẹ nhàng đạp Tôn Lão Tứ bên cạnh, đè thấp giọng hỏi: “Ngủ chưa?”
Tôn Lão Tứ nhanh chóng mở mắt, buồn bực nói: “Chưa!”
Bên kia Lý Lão Ngũ bỗng nhiên lên tiếng: “Hai người cũng chưa ngủ à?”
Lần này, chung quanh trở nên náo nhiệt, lục tục có người lên tiếng đáp lời. Thì ra mọi người đều chưa ngủ, vì thế tất cả ngồi dậy vây thành một vòng tròn nói chuyện phiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play