Ba hôm sau, cuối cùng thì ngày sinh sản cũng tới trong sự mong chờ và thấp thỏm của Tiết Vân Chu.
Ngày ấy Hạ Uyên dẹp hết sự vụ qua một bên, mới sáng sớm đã bắt đầu theo sát, một bước cũng không rời khỏi tầm mắt của Tiết Vân Chu. Tuy Tiết Vân Chu cảm thấy mình không mảnh mai yếu ớt đến thế, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng trịnh trọng như vậy của Hạ Uyên cũng không nhịn được mà âm thầm vui vẻ một hồi.
Trong Vương phủ đã sớm chuẩn bị phòng sinh, tất cả dụng cụ cũng được sắp xếp thỏa đáng, nhiệt độ thích hợp, đệm giường sạch sẽ, thuốc men đầy đủ, nhìn không ra điểm nào sơ sót.
Người đỡ đẻ là Tiết Vân Thanh, ngoài ra còn có vài vị đại phu được lựa chọn kỹ càng ở bên cạnh hỗ trợ. Mấy đại phu này đều lớn tuổi hơn Tiết Vân Thanh, nhưng biết y là người được Vương gia chỉ định nên không ai dám bất mãn, ngược lại lễ độ cung kính vô cùng.
Hết cách rồi, ai kêu thanh danh của Yến Vương dọa người như vậy chứ? Chẳng qua Hạ Uyên mới tới Thanh Châu chưa được ba tháng, ấn tượng của dân chúng với anh cũng không thể thay đổi nhanh như vậy được.
Hạ Uyên tỏ vẻ cực kỳ tín nhiệm Tiết Vân Thanh bởi vì y thật sự có bản lĩnh. Tiết Vân Thanh nghiên cứu y thuật đã nhiều năm, bá tánh trong phạm vi trăm dặm (~50km) đều tìm đến xem bệnh bắt mạch, cũng không ít lần đỡ đẻ cho nam thê của gia đình bình thường, lần nào cũng rất thuận lợi.
Hạ Uyên cũng không phải người tin tưởng mù quáng, lúc còn ở Ngọc Sơn cũng đã phái người tìm hiểu rõ ràng chuyện của Tiết Vân Thanh, lúc này mới yên lòng giao Tiết Vân Chu cho y, cũng chỉ có Tiết Vân Chu vô tâm vô phế từ trước đến nay chưa bao giờ nghĩ tới mấy cái này thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play