Thông tin truyện

Tiểu Minh Châu

“Hà Tương, Hà Tương!” Liễu ma ma tức muốn hộc máu, gọi mãi mới có thể kéo Tô Khanh đang thả hồn trên mây quay về thực tại.

Nhanh chóng đứng lên khỏi gò đất, Tô Khanh vội lên tiếng, có trời mới biết nàng phải có miễn dịch lớn cỡ nào mới có thể thích ứng với cái tên bình dân như Hà Tương này.