Sự Trở Về Của Phù Thủy Địa Ngục

Chương 2: Tin nhắn


10 tháng


Đêm đó, Tâm Di mơ thấy một người con gái đứng ở trên sân thượng trường, cô ta mặc đồng phục, cả người quay lưng về phía cô. Đột nhiên, người con gái đó quay người lại với một gương mặt biến dị, nửa gương mặt của cô ta gần như nát bét, máu me đỏ thẫm cả áo trắng khiến Tâm Di hoảng sợ, giật mình tỉnh dậy. 

Tâm Di mồ hôi nhễ nhại ngồi bật dậy quay đầu nhìn đồng hồ trên tủ bên cạnh. Bây giờ là nửa đêm và đồng hồ hiển thị là 00:30. Cô ra khỏi giường, đi thẳng vào bếp, bật đèn, rót một cốc nước uống.

Một bóng đen bỗng vụt qua sau lưng của Tâm Di, cô cảm thấy lạnh sống lưng liền quay người lại thì không thấy có ai cả. Điện trong phòng bếp bỗng chập chờn khiến da gà của cô nổi hết lên. Cô quay đầu lại thì thấy tủ lạnh đột nhiên mở ra, bên trong là một vật thể kỳ lạ, nó mang dáng hình người, nhưng nhớp nháp, đen xì khiến cô không nhìn ra nó là thứ gì. 

Vật thể kỳ lạ đó từ từ bò ra ngoài tủ lạnh, tiến lại gần chỗ của Tâm Di. Cô sợ hãi, quay người bỏ chạy về phòng của mình, đóng trái cửa lại, trèo lên giường và trùm chăn kín người. 

“Nó là cái thứ quái quỷ gì vậy?” Tâm Di lẩm bẩm, cả người không ngừng run lên. 

Cảm thấy bên ngoài khá yên ắng, Tâm Di mới thò đầu ra khỏi chiếc chăn, nhìn xung quanh xem thứ bẩn thỉu đó có ở đây không. Thấy mọi thứ vẫn an toàn, cô mới bỏ chiếc chăn ra, nằm xuống ngủ tiếp. 

Đột nhiên, Tâm Di nghe thấy tiếng nước chảy xuống sàn. Cô ngồi dậy, nhìn thấy trên sàn nhà có một thứ chất lỏng nhớp nháp đỏ như máu, nhỏ xuống từng giọt… từng giọt, tạo thành một vũng màu đỏ. Cô nhìn lên trần nhà thì thấy một con quỷ đang bám trên tường, mái tóc dài rũ xuống, đang nhìn chằm chằm và sau đó lao thẳng về phía của cô. Cô hoảng sợ, la hét thất thanh. Tiếng hét lớn vang đến căn phòng của bố mẹ Tâm Di. 

Thấy con gái mình kêu lên lớn như vậy, cả hai ông bà đang ngủ lập tức choàng tỉnh dậy, vội vàng chạy sang phòng con gái xem sao. Vừa mở cửa ra, ông bà liền thấy con gái mình đang ngồi một góc, gương mặt tràn đầy sự sợ hãi, cả người không ngừng run bần bật. 

“Con gặp ác mộng sao?” Mẹ Tâm Di bước đến lại gần, khẽ ôm cô và an ủi. 

Tâm Di nhìn mẹ trừng trừng và nói: “Quỷ, nó chính là quỷ!” 

“Trên đời này làm gì có quỷ?” Mẹ Tâm Di không tin vào chuyện ma quỷ, bà đưa tay xoa đầu con gái: “Chỉ là một ác mộng thôi, con mau ngủ đi. Ngày mai còn phải đi học.” 

Tâm Di nghe theo lời mẹ, cô nằm xuống giường, tiếp tục ngủ cho đến sáng. 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play