Sắc trời tờ mờ sáng.
Úc Tư Trạch ôm người nọ vào lòng, nhìn hàng lông mi rũ xuống và đôi mắt nhắm chặt của anh, sau một đêm yên ổn, trong lòng hắn tràn đầy xót xa hối hận. Hối hận vì không hiểu rõ tâm ý của Phương Sở sớm hơn, nhất định là hành động xa cách, thờ ơ của hắn đã làm tổn thương trái tim anh? Bằng không thì sao lúc anh say rượu lại dễ dàng bị Tạ Ngôn chọc tức để rồi nói ra những lời như vậy?
Lần đầu tiên Úc Tư Trạch ý thức được hành vi trước đây của mình có lẽ đã hơi quá đáng, lẽ ra hắn nên đối xử với anh tốt hơn một chút.
Thà sớm nhận ra tình cảm của mình, còn hơn để Phương Sở lo lắng không yên, đây đều là lỗi của hắn... Chờ em tỉnh lại, dù em muốn biết điều gì, tôi cũng sẽ không giấu giếm chút nào nữa.
Nguyện cùng em đối mặt với hết thảy mọi thứ.
Phương Sở cảm giác như được ôm vào trong một vòng tay ấm áp, thoải mái dễ chịu hơn bao giờ hết, anh xoay người, từ từ mở mắt ra, nhìn vào mắt Úc Tư Trạch.
Phương Sở: "..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play