Trước mắt thật mơ hồ, một lát sau, cảnh vật xung quanh từ từ hiện rõ, Phương Sở ngẩng đầu nhìn khung cảnh quen thuộc trước mắt, thiếu chút nữa hạnh phúc mà khóc lên!
Anh cuối cùng đã trở về!
Phương Sở muốn nói ‘tôi sắp chết mau đến bệnh viện’, kết quả lúc cúi đầu nhìn đã sững sờ tại chỗ, bản thân vẫn mặc quần áo trước khi xuyên, trên người không bị thương, ngay cả một nếp nhăn trên quần áo cũng không có, thì làm gì bị thương được?
Úc Tư Trạch nằm kế bên Phương Sở, đồng thời cũng nhận ra điều này, ngay sau đó, bỗng nhiên dùng hai tay ôm chặt lấy Phương Sở!
Hắn dùng lực cánh tay rất mạnh, có thể thấy hình như có hơi run rẩy, hô hấp nóng rực phả vào tai Phương Sở.
Cả người Phương Sở cứng đờ, không dám cử động, mặc cho Úc Tư Trạch ôm mình.
Giọng nói Úc Tư Trạch trầm thấp: “Không có chuyện gì là tốt rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play