Trên đường trở về với Úc Tư Trạch, Phương Sở có chút thất thần, đang đi thì anh bỗng nhiên dừng lại.
Trong lòng nảy ra một suy nghĩ kì quái.
Nếu như tất cả tám người kia đều do bản thân Kỳ Chân tưởng tượng ra, vậy lúc bọn họ bị nhốt ở nơi đó có phải trong đầu chỉ có một suy nghĩ là muốn giết chết người khác để trở thành người tồn tại duy nhất hay không? Ví dụ như bà Kỳ muốn giết ông Kỳ, Đinh Dung muốn giết bà Kỳ, Trần Gia muốn giết Đinh Tuyết,... Ngoại trừ Lăng Bạch, tám người kia không một ai là hoàn toàn vô tội. Họ luôn muốn người khác phải đi chết, chưa bao giờ che giấu trước mặt ‘Kỳ Chân’.
Như vậy, Kỳ Chân thì sao?
Cậu ta thật sự vô tội sao? Lúc đó đẩy Đinh Dung xuống lầu thật sự chỉ do vô tình thôi sao? Sau đó một mình rời đi với Lăng Bạch cũng chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?
Chẳng lẽ cậu ấy không có suy nghĩ muốn trở thành người duy nhất?
Có lẽ suy đoán đầu tiên của Úc Tư Trạch rất có khả năng xảy ra, đó là Kỳ Chân mới chính là người điều khiển hết tất cả mọi thứ, một bên thì nhìn một ‘mình’ khác ở trong bóng tối châm ngòi ly gián, khiến họ tự động giết hại lẫn nhau, cuối cùng bản thân thì ngồi không hưởng lợi, thậm chí còn không cần làm bẩn tay mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play