Nghĩ đến những chuyện mình có thể gặp phải, Phương Sở không còn chút để bụng nào với quyết định của Úc Tư Trạch, thậm chí còn cảm thấy hắn làm rất tốt! Xứng đáng được một tràng pháo tay!
Anh cẩn thận liếc nhìn Úc Tư Trạch, ho nhẹ một tiếng, nói: “Anh phát hiện vấn đề từ lúc nào?”
Chờ đã... Không phải Trần Gia đã gọi điện báo cảnh sát sao? Sao anh ta có thể gọi được? Hay thật ra lúc đó vẫn chưa xảy ra chuyện gì?
Phương Sở chần chờ một chút: “Hay là sau khi Trần Gia gọi điện thoại?”
Úc Tư Trạch hơi nhướng mày, hờ hững nói: “Ai mà biết được? Có thể mọi chuyện diễn ra sau khi anh ta gọi điện thoại, cũng có thể anh ta chưa từng gọi điện thoại.”
Phương Sở càng nghĩ càng thấy ớn: "..."
Anh nói vậy tôi còn sợ hơn! Anh đây bình tĩnh thật đó, nhưng bây giờ tôi bắt đầu hoảng rồi, cứ nghĩ đến khả năng bản thân đang ở cùng phòng với ma quỷ hay tên giết người nào đó...
Ngay lúc Phương Sở sắp bất tỉnh, đột nhiên nghe thấy Úc Tư Trạch lên tiếng.
Úc Tư Trạch an ủi anh: “Không sao đâu, chúng ta hẳn không phải mục tiêu chính. Hơn nữa… không phải em muốn vào trú mưa sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT