.
16
Bố của Triệu Tân Dao nghiến răng nghiến lợi rời đi, dường như ông ta rất hận Cố Hành Xuyên.
Quả nhiên là bố nào con nấy, lúc nào cũng thấy thế giới thiếu nợ hai bọn họ.
Ông ta đi rồi, Cố Hành Xuyên ngồi trên giường bệnh, khoanh tay, bĩu môi, nhìn tôi với vẻ bất mãn.
Tôi nghĩ cậu ấy muốn dẫn binh hỏi tội*, nên có hơi lo lắng nắm góc áo.
(*nguyên văn: Hưng sư vấn tội: nghĩa đen là phát động quân đội để hỏi tội đối phương, nghĩa hiện nay thường dùng là để hỏi tội hoặc trách hỏi ai đó)
“Hai câu vừa nãy, rất có khí thế đây!?”
“Hả?”
“Quả nhiên, phụ nữ chỉ dịu dàng ở bên ngoài thôi, chứ thực ra bên trong giấu một con quái thú miệng lưỡi sắc bén!”
“……”
Xong rồi, đầu của tôi nhất định có vấn đề rồi……
Hai chúng tôi làm hòa, ngày nào cũng cãi cọ, tranh luận, tôi làm thức ăn bổ dưỡng cho cậu ấy bồi bổ cơ thể, còn cậu ấy thì tẩy não tôi.
“Cậu là Cố Hành Xuyên, cậu là Cố Hành Xuyên, cậu nhất định phải nhớ kỹ cậu là Cố Hành Xuyên.”
Thật sự, tôi không hề nói điêu đâu, đầu tôi nhất định có vấn đề rồi, nên Cố Hành Xuyên mới ở trong cơ thể tôi có mấy ngày, mà thần kinh đã không ổn định rồi.
Sau 14 ngày ở viện, Cố Hành Xuyên đã tràn đầy năng lượng rồi*.
(Bản gốc: Sinh long đoạt hổ)
Cậu ấy ăn khỏe lắm luôn, khiến cơ thể của tôi tăng tận 4 cân (2kg)……
Sau khi quay lại trường, trong trưởng ở đâu cũng có mấy truyền thuyết về tôi.
【 Vịt con xấu xí sử dụng khổ nhục kế để tranh giành tình yêu, Cố Hành Xuyên phải chịu oan ức do sự si mê. 】
Kèm theo đó là bức ảnh tôi đang bóc vỏ hoành thánh cho cậu ấy ăn.
Chuyện tôi và Cố Hành Xuyên nằm viện không ai biết cả, dùng mông cũng đoán được là Triệu Tân Dao đã chụp lén để kích động dư luận.
Mà quên không nói, Triệu Tân Dao đang trong giai đoạn tìm người bảo lãnh chờ xét xử, nên tạm thời vẫn đến trường được vài ngày nữa.
Tôi cũng rất khâm phục cô ta, cũng sắp ngồi tù rồi mà vẫn còn tâm trạng đi làm này làm kia.
Cũng may, ngoại trừ việc kích động dư luận, thì cô ta cũng không làm chuyện xấu gì khác, không đến ngoe nguẩy trước mặt tôi, cũng không đi trêu chọc Cố Hành Xuyên.
Dù Cố Hành Xuyên nói bây giờ Triệu Tân Dao không hề đáng sợ.
Bây giờ tôi đang gặp phải một chuyện còn phiền hơn cả Triệu Tân Dao.
“Từ Khanh Dư, tuần sau là thi giữa kỳ đấy, cậu đừng có mà hại tớ rớt khỏi bảng Phong Vân của trường.”
Cố Hành Xuyên lau tóc một cách thuần thục, lải nhải ở bên tai tôi.
Vì cậu ấy chọc giận bố tôi, nên bố tôi không cho cậu ấy về nhà, hiện tại cả hai chúng tôi đều ở nhà cậu ấy.
“Hai năm liên tục, tớ đều đứng đầu bảng Phong Vân, có biết bao nhiêu người chờ để chê cười tớ.”
“Gần đây drama của hai đứa mình còn bay đầy trời nữa, chủ nhiệm lớp đã không hài lòng từ lâu rồi, nhưng do thành tích của tớ tốt nên mới chưa nói gì.”
“Lần này cậu mà không thi được hạng nhất, thì cậu đau còn kẻ thù thì mừng đó!”
Tôi phải chịu đựng âm thanh lải nhải bao quanh 360 độ, lần đầu tiên tôi cảm thấy giọng nói của mình hóa ra lại phiền như vậy.
“Cố Hành Xuyên, tớ lớn tầm này rồi, mà tớ chưa bao giờ nói nhiều như vậy đâu.”
“Thôi đi, lúc nhỏ cậu nói chuyện dài dòng lắm luôn á, nói mãi không ngừng luôn.”
“Hả??”
“Không có gì.” Cậu ấy sờ sờ mũi. “À, có cái này phải nhắc cậu, tiền tiêu vặt của tớ tỉ lệ thuận với thành tích đấy, nếu cậu mà thi không tốt, bố tớ sẽ không cho tiền, hai chúng ta sẽ ch…ết đói đấy.”
“Cậu đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo à? Tổng tài bá đạo nhà người ta biết kiếm tiền từ bé, mà cậu sắp tốt nghiệp cấp ba đến nơi rồi còn chưa có công ty của bản thân nữa à? Thế là không được đâu Tiểu Xuyên à, còn phải nỗ lực nhiều lắm!”
“Đừng có nhìn tớ, bây giờ cậu mới là tổng tài bá đạo, cậu quên à? Cậu là Cố Hành Xuyên, cậu mới là Cố Hành Xuyên đó!”
“……”
Quá mệt mỏi, vậy mà trước đây tớ còn cảm thấy cậu là nam thần vừa lạnh lùng vừa cao ngạo.
Cứ như thế, tôi bắt đầu liều mạng học hành dưới sự giám sát của Cố Hành Xuyên, thật ra kiến thức nền tảng của tôi không tệ, thường xuyên làm bài tập thay cho Triệu Tân Dao khiến kiến thức nền của tôi càng vô cùng chắc chắn.
Nhưng mà Cố Hành Xuyên, cậu ấy thực sự không phải là người mà……
Đọc đề cái giải đề luôn, thật sự rất khủng bố!
Vì vị trí thứ nhất, tôi đã học đến tận khuya, uống cà phê đen, mang theo đôi mắt gấu trúc đi học, dù cơ thể rất mệt mỏi, nhưng tinh thần của tôi lại vô cùng phong phú.
Loại cảm giác phong phú đó rất khó để hình dung, từ sau khi mẹ mất, tôi đã không còn cảm nhận được cảm giác đó.
Nhưng hiện tại tôi lại có thể tìm thấy cảm giác đó khi ở bên Cố Hành Xuyên.
Tiếc là năng lực của tôi có hạn, tôi học tập chăm chỉ chẳng kể ngày đêm, mà thành tích vẫn chẳng thể đuổi kịp Cố Hành Xuyên.
Mặt khác thì những lời đồn đại theo đuôi đến tận cửa nha.
“Hành Xuyên à, dì biết tình cảm của hai đứa rất tốt, nhưng người còn trẻ thì nên biết kiềm chế một chút, con nhìn quầng thâm mắt của con này……”
Đó là hàng xóm của Cố Hành Xuyên, con của dì ấy cũng đang học ở Minh Cao, mấy lời đồn thổi ở Minh Cao dì ấy thuộc làu trong lòng bàn tay.
Mặt tôi đỏ bừng cố giải thích: “Không phải đâu dì Tôn, do con thức đêm học bài thôi ạ……”
Dì Tôn cười như mẹ hiền: “Dì hiểu mà, thức đêm, học bài à!”
Haizz, do tôi ngâu rồi, bảo Cố Hành Xuyên thức đêm để học tập, ai mà tin cho được!
Cũng trách tôi học nhiều đến mức choáng váng đầu óc, chẳng có thời gian mà quan tâm đến mấy lời đồn đại ở trường, chả trách mấy tên nam sinh đó đều nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ quái………
Tôi không quan tâm đến mấy tin đồn vặt vãnh này lắm, nhưng mà Cố Hành Xuyên lại nói với tôi một cách cực kỳ nghiêm túc.
“Từ Khanh Dư, cậu cần được nghỉ ngơi.”
“Nhưng sắp thi giữa kỳ rồi, không phải cậu bảo là……”
“Không! Mấy cái đó đều không quan trọng, bây giờ việc quan trọng nhất mà cậu phải làm là nghỉ ngơi!”
Cậu ấy nắm lấy bả vai tôi, gằn từng chữ một.
“Hai cái quầng thâm mắt của cậu đã ảnh hưởng đến thanh danh của tớ!”
Tôi sửng sốt mất hai giây, sau đó khi tôi kịp phản ứng lại, thì đã nằm lăn ra sô pha cười ra nước mắt.
Mấy ngày sau đó, tôi bắt đầu dành thời gian để nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi trong giờ ra chơi, nghỉ ngơi trong tiết thể dục, có đôi khi tôi còn dành một chút thời gian trong giờ tự học để nghỉ ngơi trong chốc lát.
Cố Hành Xuyên tức đến mức mặt mày xanh mét: “Từ Khanh Dư, cậu giỏi thật đấy, cậu biết bên ngoài đồn thổi thành như nào không?”
“Như nào á?”
Cậu ấy tức đến hộc máu, trừng mắt lườm tôi: “Đồn là tớ sau này không thể tìm được một người vợ như này nữa á! Từ Khanh Dư tớ nói cho cậu biết nhá, cậu mà còn như vậy nữa, tớ sẽ khiến cậu phải trả giá đắt!”
“Ò? Tớ rửa mắt mong chờ đó.”
Cố Hành Xuyên hùng hùng hổ hổ rời đi, để lại tôi đang cười ra nước mắt.
Thật ra tôi không cố ý hủy hoại thanh danh của cậu ấy, nhưng ngày thi đến gần, tôi có hơi lo lắng, ban đêm không ngủ được, dẫn đến tình trạng kém tập trung học tập vào ban ngày.
Nên nếu dành ra một chút thời gian để ngủ có thể giúp tinh thần khá hơn rất nhiều.
Tôi mặc kệ lời cảnh cáo của cậu ấy, tiếp tục bớt chút thời gian để ngủ, không ngờ vì chuyện này mà suýt nữa thì xảy ra chuyện lớn.
Vào giờ thể dục, trước ngày thi một ngày, tôi lấy cớ đi đến nhà kho ở lấy đồ, sau đó ở nhà kho chợp mắt nghỉ ngơi một lát.
Đột nhiên, có cái gì đó âm ấm áp lên mặt tôi.
Ngay sau đó, một bàn tay mò lên áo tôi, vuốt ve cơ bụng của tôi.
Tôi bừng tỉnh ngay lập lức, giật lùi lại phía sau vài bước, bảo vệ thân thể của mình rồi nhìn người trước mặt.
“Cô…… cô định làm gì đấy……”
17
Triệu Tân Dao nở nụ cười quyến rũ, bước lại gần phía tôi, sau đó ngồi lên trên người tôi.
Tôi lại ngửi thấy mùi hoa lan thoang thoảng.
“Cố Hành Xuyên, tớ mãi mà không hiểu mình thua nó ở điểm nào.”
Cô ta vừa nói vừa vạch áo tôi lên.
“Ban đầu tớ nghĩ, do cậu chưa thấy qua loại con gái nào như nó, nên cảm thấy mới mẻ.”
“Sau đó, tớ lại cảm thấy do cậu có sở thích đặc biệt, thích những đứa có phong cách như vậy.”
Cô ta áp sát vào người tôi, thổi một hơi bên tai tôi âm ấm, ngưa ngứa.
“Nhưng mà, tớ thực sự không ngờ, cậu lại đối xử với nó như thế……” Cô ta cắn môi dưới, hai má đỏ bừng.
“Nhất định là do cậu chưa thấy thứ tốt hơn, nên mới mê mẩn nó như vậy, hôm nay cậu nhìn tớ đi, tớ không tin, tớ không so được với con khỉ vừa khô vừa cứng kia!”
Nói xong, cô ta bắt đầu cởi quần áo.
“Dừng, dừng, dừng lại!” Tôi nhanh chóng ngăn cô ta lại, nếu Triệu Tân Dao mà cởi sạch quần áo, thì Cố Hành Xuyên có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Huống hồ Triệu Tân Dao mới là trẻ vị thành niên, xử lý không tốt sẽ khiến Cố Hành Xuyên rơi vào vòng lao lý.
Triệu Tân Dao tiếp tục cởi, có vẻ như cô ta muốn trước khi vào tù, phải kéo bằng được Cố Hành Xuyên xuống nước.
Nhưng mà phải công nhận, dáng người của cô ta tốt thật. Một đôi chân vừa thon vừa dài, làn da trắng nõn mềm mại, tỷ lệ mỡ hoàn hảo, nhìn qua có vẻ rất là đàn hồi.
Nếu tôi mà là đàn ông, thì nhất định tôi đã không nhịn được mà sờ một lượt rồi.
Tiếc là tôi không phải là đàn ông. Không những không phải, mà tôi còn là người bị người phụ nữ này bạo lực bắt nạt suốt hai năm trời, chỉ cần nhìn thấy cô ta tôi sẽ hoảng hốt, cứng cả người y như khỉ theo bản năng.
“Triệu Tân Dao, đừng có tốn công tốn sức nữa, tôi không hề có cảm giác với cô.”
Triệu Tân Dao dừng bàn tay đang đặt trên thắt lưng của tôi, ánh mắt dừng trên cái chỗ đó.
“Thấy không, tôi thực sự không hề có cảm giác với cô.”
“Không thể nào!” Cô ta tức giận hét lên, dùng tay bắt lấy “tôi”, tôi đau đến mức lăn lộn trên đất, nửa ngày vẫn chưa hết đau.
Xong rồi, chắc Cố Hành Xuyên không bị tuyệt hậu* đâu nhỉ……
(Bản gốc: Đoạn tử, tuyệt tôn: hiểu đơn giản là không thể có con có cháu)
“Cậu chiều chuộng dung túng cho Từ Khanh Dư như vậy, vậy mà lại không hề có cảm giác với tớ???” Dường như Triệu Tân Dao đã phải chịu một sự đả kích rất lớn, không biết cô ta đào đâu ra sức, điên cuồng lột quần tôi.
Dĩ nhiên tôi sẽ không để cô ta được như ý, túm quần thật chặt, còn tặng cho cô ta một cái đạp.
Cái đạp của tôi mạnh đến nỗi khiến cô ta ngã nhào.
Ầu…… Tôi quên mất tôi là Cố Hành Xuyên, nên không giảm lực.
Cô ta hôn mê luôn rồi, cô ta ngồi đó mãi mà không tỉnh lại, tôi lợi dụng lúc cô ta không để ý mở cửa thoát đi.
Đùa đâu mà…… quần áo của cô ta thì nhếch nhác, tôi thì ăn mặc chỉnh tề, nếu bị người ta bắt gặp cái cảnh này, thì tôi có đến 800 cái miệng cũng không giải thích được.
Tôi chạy thẳng đến bên cạnh Cố Hành Xuyên, cậu ấy đang hít xà đơn.
Tôi dụi mắt, uầy thật luôn, tôi không nhìn nhầm, cậu ấy đang dùng cơ thể của tôi để hít xà kìa.
Nhưng sức mạnh của phần cứng có hạn, cậu ấy cố lắm mới đu được một nửa, thì rơi xuống.
“Haizz, vẫn còn yếu lắm!” Cậu ấy chà chà hai tay. “Cậu sao thế? Sao quần áo lại nhăn nhúm dúm dó hết thế này?”
Tôi nhỏ giọng kể hết những chuyện đã xảy ra cho cậu ấy nghe.
“Sau đó, cậu ném cô ta ở đó một mình hả?!”
“Không thì sao? Tớ còn phải bế cô ta ra ngoài à?!”
“Đồ ngốc này! Nếu cô ta cố ý ở lại trong đó không ra, hoặc là cô ta làm loạn đi tự s….át, thì cậu thấy cậu có thoát khỏi liên quan không?”
Nếu mà cô ta tự s..át ở trong đó…… thì chuyện gì đã xảy ra đã không còn quan trọng nữa, mọi người sẽ chỉ cảm thấy là tôi đã hại cô ta!
“Không được, tớ phải đi xem mới được” Cố Hành Xuyên vỗ vỗ vai tôi, rồi chạy nhanh về phía nhà kho.
Nhìn bóng cậu ấy đi xa, trong đầu tôi chỉ có một thắc mắc duy nhất.
Trông tôi thực sự giống một con khỉ vừa khô vừa cứng à?
.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT