Triệu Diễm Linh thấy vậy, nào dám tiếp tục ngây ra tại đây, cô ta nhanh chóng đi vào trong cùng với Vương Diệu Phi.
Còn lúc này người phục vụ đã há hốc mồm, gã ta không ngờ người thanh niên này lại quen biết với Tăng Kim Lai, càng không ngờ bữa tiệc rượu này thật sự có thiệp mời SVIP. Nếu sớm biết đối phương là khách SVIP, gã có bị điên mới không cho anh ta vào.
“Được rồi, anh đường đường là một ông chủ, đừng có nói như vậy, mau vào đi”, Trần Triệu Dương không hề tức giận mà vẫn cho Tăng Kim Lai một cơ hội.
Dù gì, chuyện trên thương trường mình cũng không biết. Tăng Kim Lai này xem ra là một người vô cùng thông minh. Người này chỉ cần đủ trung thành, vậy thì bản thân sẽ báo đáp cho anh ta những lợi ích mà anh ta không ngờ tới.
“Cảm ơn anh Trần, mời đi bên này”, nghe thấy Trần Triệu Dương nói vậy, Tăng Kim Lai liền thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng dẫn đường phía trước.
Còn người phục vụ này, Trần Triệu Dương vốn không làm khó gã ta. Dù gì người ta cũng là vì công việc thôi.
“Vợ à, chúng ta vào trong đi”, Trần Triệu Dương bèn nắm lấy tay của Nam Cung Yến và nhẹ nhàng nói.
“Được”, trong lòng của Nam Cung Yến thở phào nhẹ nhõm, lúc nãy bị nhiều người thấy như vậy, ngay cả cửa cũng không vào được. Dĩ nhiên cô cảm giác rất chán nản. Bây giờ Trần Triệu Dương thật sự đưa cô đi vào, hơn nữa còn là thiệp mời SVIP, điều này. rất là quan trọng đối với cô.
Tiếp sau đó, Nam Cung Yến trực tiếp khoác tay Trần Triệu Dương. Điều này chứng tỏ tình cảm của cô dành cho anh tiến thêm một bước.
Anh không ngờ còn có phúc lợi như vậy, cảm nhận được sự mềm mại từ cánh tay của cô khoác lên tay mình, Trần Triệu Dương đột nhiên thấy lúng túng.
Cũng may, không có ai chú ý đến tâm trạng này của anh, anh nhanh chóng điều chỉnh lại.
Đi theo Tăng Kim Lai vào khách sạn, Trần Triệu Dương không khỏi bùi ngùi, người có tiền đúng là xa xỉ.
Trong này có vô số món ăn hảo hạng, nhưng lại không có ai ăn, ai cũng bưng ly rượu, chạy tới chạy lui, đúng là lãng phí thật.
“Vợ ơi, anh không thích những nơi như thế này. Em đi theo giám đốc Tăng đi, để anh ta giới thiệu một số mối quan hệ ở thành phố Long Hải cho em”, Trần Triệu Dương bèn nói thẳng với Nam Cung Yến.
Tăng Kim Lai sau khi nghe vậy thì tỏ ra vui mừng.
Lúc nấy, tất nhiên là anh ta nghe Trần Triệu Dương gọi người phụ nữ rất xinh đẹp này là vợ, xem ra người phụ nữ này có quan hệ khá tốt với Trần Triệu Dương.
Xã giao với Trần Triệu Dương khiến anh ta rất căng thẳng. Nếu có thể làm cho vợ của anh Trần vui vẻ, vậy thì quan hệ giữa mình và anh ta nhất định sẽ tiến thêm một bước.
“Được”, Nam Cung Yến gật đầu. Cô dĩ nhiên biết Trần Triệu Dương không thích những nơi như vậy. Còn Tăng Kim Lai lại kính trọng anh như vậy, chắc sẽ giới thiệu tử tế cho mình.
Chờ khi Nam Cung Yến và Tăng Kim Lai đi khỏi, Trần Triệu Dương liền tản ra, trực tiếp đi tới bàn buffet rồi bắt đầu ăn.
Chạy xe một thời gian dài như vậy, anh đúng là đói đến chết mất.
Còn sự dè dặt và giả tạo của đám người thương nhân này, anh không hề muốn để ý chút nào, chỉ cần nội tâm thư thái là được, lo nhiều làm gì.
Lúc Trần Triệu Dương đang ăn thì có một cô gái ăn mặc vô cùng lộng lẫy đi tới nhưng thoạt nhìn thì thấy bộ quần áo của cô gái này hoàn toàn không hợp với dáng cô ta.
“Ôi trời, đại ca, anh còn lợi hại hơn tôi nữa, ăn một lúc nhiều món như vậy mà được à. Người trong ngành chúng ta không phải nên cẩn thận từng li từng tí hay sao?”, cô gái có vẻ ngoài thanh tú, đôi mắt to tròn, cảm giác đáng yêu xen lẫn một chút kỳ quặc, nhưng nói ra thì miệng lưỡi khá giống giang hồ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT