"Hừ, ông Triệu này, một trăm triệu mà muốn mua được một miếng Tổ Mẫu Lục lớn như vậy, ông đang mơ tưởng hão huyền đấy à", ngay sau đó có người đứng lên giễu cợt.

"Người anh em này, tôi trả một trăm năm mươi triệu", người này lập tức đưa ra một cái giá khiến ai cũng ngạc nhiên.

Đám người vây xung quanh đều như hóa đá, miếng Phỉ Thúy Mắt Tím khi nấy đã đủ giá trị rồi, miếng Tổ Mẫu Lục này có cùng phẩm cấp với miếng Phỉ Thúy Mắt Tím, nhưng hơn ở chỗ miếng này to hơn.

"Thật ngại quá, miếng này không bán, tôi muốn giữ lại để chơi", Trần Triệu Dương lắc đầu, từ chối mức giá bọn họ đưa ra.

Sao anh có thể bán nó chứ! Công ty vợ anh làm về châu báu, đá quý, sao anh có thể bán miếng Tổ Mẫu Lục cao cấp này cho người khác được.

Nếu như để vợ anh biết được, chẳng phải cô sế oán trách anh sao.

Nghe thấy Trần Triệu Dương nói như vậy, tất cả những người ra giá lập tức ngừng lại, có thể thấy được chủ nhân của tảng đá này là người không thiếu tiền. 

"Đến anh rồi đấy, Hứa mập, tôi lại muốn xem xem anh sẽ dùng cái gì để thắng được chúng tôi”, lúc này, Giang Tử Phong tỉnh táo lại sau nỗi mừng vui khôn xiết, nhìn Hứa Thiệu Phong và nói.

"Các người đừng có đắc ý, đợi đến khi tôi cắt hai tảng đá này ra, các người muốn khóc thì cũng không có chỗ để khóc đâu", Hứa Thiệu Phong nghiến răng, đích thân cố định, vẽ một đường lên đó rồi bắt đầu cắt.

Hắn cảm thấy mình sắp xong đời rồi, khi miếng "Tổ Mẫu Lục này xuất hiện, trừ Đế Vương Lục ra thì còn thứ gì có thể đấu lại được nữa?

Trần Triệu Dương cảm thấy Hứa Thiệu Phong có chút đáng thương, tảng đá này thật đúng là tảng đá oan gia, hy vọng vận may của hắn sẽ tốt hơn một chút.

Đúng vậy, tảng đá này chính là một tảng đá cược ngọc có nhiều vết nứt mà Hứa Thiệu Phong đã chọn, tuy rằng nó được đặt ở khu giá thấp nhưng giá trị của nó lại không hề thấp, bởi vì vẫn có thể đặt cược vào vết vỡ này của nó.

Đầu tiên, Hứa Thiệu Phong xử lý mấy cái vết nứt của nó, có điều hắn xử lý vô cùng cẩn thận.  

Quả nhiên, sau khi xử lý hết vết nứt, ngọc thạch bên trong lộ ra nhưng tất cả đều vỡ vụn hết.

"Đây không phải là Đế Vương Lục đấy chứ!"

Sau khi mọi người nhìn thấy những mảnh vụn màu xanh biếc này thì tất cả đều kinh ngạc.

Chỉ xét riêng về chủng loại, miếng ngọc này chắc chắn thuộc loại Đế Vương Lục, đáng tiếc là đã bị vết nứt phá hỏng.

Nếu không, giá trị của miếng Đế Vương Lục này chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều so với miếng Phỉ Thúy Mắt Tím và Tổ Mẫu Lục kia.

Lúc này, hai mắt Hứa Thiệu Phong đỏ ngầu, hắn đã cược đúng, tảng đá này chính là Đế Vương Lục, nhưng lại bị vỡ mất rồi.

Vết nứt đáng chết!

Có điều Hứa Thiệu Phong lại không giống như trước đây, chưa mài hết đã vứt đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play