“Tôi có thể áp chế được đau đớn trong cơ thể ông”, 

Trần Triệu Dương không giải thích nhiều, đưa thẳng ra một lợi thế như vậy.

“Cái gì?”, nghe Trần Triệu Dương nói, rốt cuộc Bazel cũng lộ chút cảm xúc, nếu lúc trước là tràn ngập sát khí với anh thì bây giờ lại là tràn trê mong đợi.

Phải biết rằng từ khi trốn được ra khỏi cái nơi quái quỷ kia, không có thời khắc nào mà ông không bị đau đớn mài mòn, loại đau đớn này chẳng thèm nói lý, cho dù thực lực của ông ta có mạnh đến đâu cũng không thể ngăn cản cơn đau này.

Mà điều quan trọng nhất là cơn đau này càng ngày càng mạnh hơn theo thời gian, thời gian đau đớn càng ngày càng dài, hơn nữa khoảng cách giữa các cơn đau cũng càng ngày càng ngắn.

Có thể nói, nếu không có biện pháp giải quyết chỉ sợ ông ta sẽ phải đau đến chết.

Ông ta đã thử qua rất nhiều loại phương pháp để giảm đau đớn rồi, nhưng chẳng có tác dụng gì, dù dùng thuốc giảm đau cũng vô dụng.

Bazel cảm thấy muốn giải quyết trạng thái thân thể của bản thân sợ là chỉ có mỗi cái chỗ kia, cho nên việc tìm hiểu cái nơi quái quỷ kia trở thành việc ông ta sẽ làm.

Chẳng qua, ông ta trăm triệu lần không thể nghĩ tới còn có người nói có thể trị được tình trạng cơ thể này của ông ta, cho dù chỉ là giải quyết vấn đề đau đớn. 

“Tôi nói chữa trị chẳng qua là khiến ông không cảm thấy đau đớn nữa mà thôi, còn độc tố trong cơ thể ông tôi không loại bỏ được. Nếu muốn loại bỏ nó, có lẽ chỉ có cái chỗ mà ông nói kia mới có phương pháp trị tận gốc”, Trần Triệu Dương lắc đầu nói.

Thật ra thì anh hoàn toàn có thể chữa khỏi cho Bazel được, nhưng mà ở chỗ như vầy, anh không thể trực tiếp chữa trị cho đối phương được. Nếu không thì ông ta chẳng có chỗ nào cần kiêng dè nữa.

“Cho dù chỉ loại bỏ được đau đớn trong người tôi là tốt lắm rồi, mau đến đi”, Bazel nghe Trần Triệu Dương nói vậy cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Dù sao loại độc trong cơ thể ông quả thật không thể chữa được, cho. dù Trần Triệu Dương là thần y sợ là cũng trị không hết.

“Tốt thôi, tôi có thể giúp ông giải quyết tình trạng thân thể trước mắt, nhưng mà vì sao tôi phải làm vậy?”, anh trực tiếp đảo khách thành chủ, nằm quyền chủ động trong tay.

Nghe Trần Triệu Dương đáp trả, Bazel nhất thời lâm vào thế bị kìm hãm, ánh mắt lộ ra vẻ âm u.

Sắc mặt của Yati bên cạnh cũng không tốt lắm, cô ta và Trần Triệu Dương vốn đứng ở hai phe đối lập. Bây giờ anh nắm quyền chủ động trong tay rồi, đối với cô ta chẳng phải là chuyện tốt đẹp gì.

Hơn nữa, vừa nãy cô ta đã hoàn toàn từ chối nhờ vả của Bazel rồi, bây giờ cô ta bị rơi vào thế hạ phong so với anh rồi. 

“Nếu cậu giúp tôi chữa khỏi cơn đau này, ngay bây. giờ tôi có thể cho người đưa nhóm hành khách trên máy bay của cậu trở về”, Bazel nhìn chằm chằm Trần Triệu Dương nửa ngày, nhưng dưới cái nhìn chăm chú của ông †a, anh vẫn luôn bất động. Cuối cùng không còn cách nào, Bazel đành phải gật đầu đồng ý.

“Được rồi, tôi đồng ý với cậu”, Bazel thật bất đắc dĩ, ông ta thật sự không chịu nổi đau đớn này nữa, mỗi một lần như vậy đều khiến ông ta muốn tự sát quách đi cho. xong.

Cho nên dù có thế nào đi nữa, ông ta tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội này được.

“Nhưng mà tôi phải nói trước, tôi chỉ có thể giúp ông áp chế chất độc, cái tôi loại trừ chỉ là cơn đau mà thôi. Nếu muốn trừ bỏ tận gốc thì phải đến cái nơi mà ông trúng độc ấy”, Trần Triệu Dương lại nhắc nhở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play