được một bộ ngân châm như vậy, khá là t: lúc này Trần Triệu Dương rất vui vẻ, Ngô Hàng Vũ kia cũng không có thất hứa, trước khi rời đi đã để lại châm Phượng Vĩ cho anh, cho nên chuyến đi này coi như là bội thu.
"Đây không phải là ngân châm có hình dáng độc đáo sao? Có vẻ thứ này cũng không đáng bao nhiêu tiền", Hứa Kiến Quốc hơi sửng sốt một chút, sau đó hỏi với vẻ khó hiểu.
"Thứ này đối với người khác có thể thật sự không đáng tiền, nhưng đối với một người làm bác sĩ như tôi thì dù có nghìn vàng cũng không đổi được. Có bộ ngân châm này, sau này tôi đi châm cứu sẽ nhàn hơn rất nhiều", Trần Triệu Dương không nhịn được chia sẻ một số chuyện.
“Vậy sao, vậy thì chúc mừng”, nghe thấy Trần Triệu Dương nói như vậy, trong lòng ông cụ Hứa mới cảm thấy tốt hơn một chút.
“Trần Triệu Dương, ở thủ đô này, nếu có chuyện gì thì cậu có thể nói cho tôi biết, nhà họ Hứa chúng tôi chắc chắn sẽ cố gắng giúp đỡ, Hứa Kiến Quốc vẫn cảm thấy có lỗi với ơn cứu mạng của Trần Triệu Dương, cho nên đã hứa hẹn một cách trịnh trọng.
“Yên tâm đi, nếu thật sự có vấn đề không giải quyết được, nhất định là tôi sẽ đến làm phiên ông”, anh mỉm cười gật đầu.
Trần Triệu Dương không nán lại nhà họ Hứa thêm nữa, bởi vì anh đồng ý với Hứa An Lan cho nên mới ra †ay cứu ông cụ Hứa, nếu như người đã khỏe rồi thì không cần phải ở lại nữa.
Trần Triệu Dương còn chưa đi được bao xa, điện thoại lại vang lên, là Bạch Thấm.
“Bạch Thấm, có chuyện gì vậy?”, Trần Triệu Dương hỏi thẳng mà không chào hỏi.
Vốn dĩ có rất nhiều chuyện muốn nói với Trần Triệu Dương, nghe xong lời nói của anh, chợt cảm thấy chua xót rồi sau đó nói: "Tôi muốn nhờ anh xem bệnh cho ông cụ nhà tôi, lúc trước nhờ anh luyện chế giải độc đan, dường như bây giờ ông cụ nhà tôi không chống đỡ được, cho nên..."
“Gửi địa chỉ vào điện thoại của tôi, bây giờ tôi sẽ chạy tới đó ngay”, Trần Triệu Dương đồng ý rất nhanh, sau đó cúp điện thoại.
Nếu là trước ngày hôm qua thì Trần Triệu Dương có thể sẽ còn do dự, nhưng mà hiện tại anh đã không còn một chút băn khoăn nào nữa.
Ngày hôm qua luyện chế xong giải độc đan, đã đưa ba viên cho đám người Điền Đại Hà, còn lại rất nhiều nên vẫn đủ dùng.
Trần Triệu Dương không mất nhiều thời gian liền đi tới nhà họ Bạch, nhưng mà cách đối xử lần này mà bọn họ nhận được hoàn toàn khác với lúc ở nhà họ Hứa.
Vừa tới cửa, hai người bảo vệ đứng trước cổng nhà họ Bạch đã nhận ra Trần Triệu Dương, bọn họ lập tức. cung kính mời anh và Tăng Kim Lai vào trong.
“Trần Triệu Dương, anh đã tới rồi, tôi đã tìm được lò luyện đan, tuy rằng không phải là rất tốt nhưng mà cũng đủ dùng rồi”, lúc này Bạch Thấm cũng không nói những lời vô ích, mở miệng nói thẳng.
“Đưa tôi đi gặp ông cụ trước”, Trần Triệu Dương cũng không vội, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
Nghe thấy anh nói như vậy, tâm trạng lo lắng của Bạch Thấm dần bình tĩnh trở lại.
Đưa hai người Trần Triệu Dương đến phòng của Bạch Vệ Hiền, lúc này tất cả mọi người trong nhà họ Bạch đều quỳ ở ngoài cửa với vẻ mặt đau thương, người đứng đầu chính là gia chủ Bạch Hùng của nhà họ Bạch.
“Bố, con đã mời Trần Triệu Dương tới rồi”, Bạch Thấm lập tức mang theo Trần Triệu Dương đến chỗ Bạch Hùng.
"Cậu Trần, tôi còn chưa kịp cảm ơn cậu vì những chuyện xảy ra ngày hôm qua.
Dù có như thế nào thì hôm nay cậu cũng phải ở lại đây, nhà họ Bạch chắc chắn sẽ đền đáp cậu cho thật tốt", nhìn thấy Trần Triệu Dương, lúc này Bạch Hùng mới đứng dậy từ trên mặt đất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT