"Quy tắc? Đó là thứ lập ra để dành cho kẻ yếu, mà người tạo ra quy tắc đều là kẻ mạnh, bởi vì tôi mạnh hơn anh, cho nên, quy tắc là do tôi quyết định, hiểu không?”, đương nhiên Viên Vô Nhai nhìn ra được, người trước mắt này chỉ là một người bình thường, anh ta cũng không vội vàng ra tay, mà kiêu ngạo dạy dỗ.
"Anh hãy nhanh chóng rút lui đi, nếu không tôi sẽ nổ súng”, trong lòng Tăng Kim Lai vô cùng sợ hãi, dù sao thì làm gì có ai lại không sợ chết chứ? Thế nhưng phía sau mình chính là Trần Triệu Dương, lúc này anh ta tuyệt đối không có khả năng rút lui được.
Mặc dù anh ta vẫn luôn đi theo Trần Triệu Dương, nhưng anh ta cũng chỉ là một người bình thường, anh ta cũng muốn trở thành võ giả cao thượng, mà quan trọng ở chỗ Trần Triệu Dương, nếu như Trần Triệu Dương có thể truyền thụ phương pháp để tự mình tu luyện, vậy mình sẽ có thể thực hiện ước mơ trong lòng rồi.
"Thế nhưng quan hệ của anh ta và Trần Triệu Dương chỉ là quan hệ phụ thuộc, nếu như muốn tiến thêm một bước, nhất định phải làm được một số chuyện.
Mà trước mắt, không phải là một cơ hội rất tốt sao?
Cầu phú quý trong nguy hiểm, thành công sẽ được một bước lên mây.
Về phần thất bại...Anh ta không suy nghĩ đến.
"Đúng là một tên ngu xuẩn, loại người như anh sống trên đời chính là lãng phí không khí, cho nên, anh có thể chết rồi”, Viên Vô Nhai không muốn đùa giỡn anh ta nữa, lúc này một luồng chấn khí trong tay đánh mạnh về phía "Tăng Kim Lai.
"A...
"Tăng Kim Lai không ngờ rằng tên này lại trực tiếp ra †ay, lúc này anh ta nhắm mắt lại, khẩu súng trong tay phun ra vô số ngọn lửa.
"Giao cho tôi đi”.
Ngay lúc Tăng Kim Lai trút tất cả viên đạn ra ngoài, nhắm mắt chuẩn bị chờ chết, một giọng nói nhẹ nhàng mang theo sát ý truyền đến.
Trong lòng Tăng Kim Lai rất vui mừng, không ngờ rằng Trần Triệu Dương lại tỉnh vào lúc quan trọng thế này.
"Anh Trần, anh không sao chứ?”, trên mặt Tăng Kim Lai đầy vẻ vui mừng, mở miệng hỏi.
"Tôi không sao, anh sang bên cạnh nghỉ ngơi trước đi”, Trần Triệu Dương khẽ gật đầu, sau đó liền nhìn về phía Viên Vô Nhai.
Lúc này cả người Trần Triệu Dương đều là máu, giống như bị nhúng vào trong máu vậy, vô cùng đáng sợ.
"Mùi máu đậm quá, chắc hẳn là sẽ rất ngon lành đây”, Viên Vô Nhai không thèm để ý tới ánh mắt của Trần Triệu Dương, mà liếm môi của mình, trong mắt mang theo ánh sáng khát máu, hưng phấn nói.
"Anh đáng chết”, trong mắt Trần Triệu Dương có sát ý đáng sợ, nhìn Viên Vô Nhai, cơ thể đột nhiên lóe lên, lập tức biến mất.
"Thật nhanhI”, Viên Vô Nhai không ngờ rằng Trần "Triệu Dương lại trực tiếp ra tay, không nhìn thấy bóng người của anh, Viên Vô Nhai giật nảy mình, vội lùi về sau.
Mà đúng lúc này, Trần Triệu Dương lại xuất hiện trên đường lui của anh ta giống như ma quỷ, tát mạnh một cái lên trên mặt Viên Vô Nhai.
"Chát...”
Một tiếng bạt tai cực kì vang dội truyền đến, cả người Viên Vô Nhai bị đánh bay ra ngoài, lộn mấy vòng trên không trung, sau đó mới rơi xuống mặt đất.
Tất cả mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt, không ngờ rằng thế mà Trần Triệu Dương chỉ cần dùng một cái tát đã có thể đánh bay Viên Vô Nhai ra ngoài, phải biết, bây giờ anh ta đang ở đỉnh phong võ tông, thực lực như vậy, thế mà lại bị một cái tát của Trần Triệu Dương đánh bay đi, vậy thực lực của anh phải mạnh đến mức nào?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT