Nghê Miểu bỗng mở mắt, vươn tay ra, tóm lấy cổ của bóng đen, nhấc cả bóng đen lên.
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên: “Nghê Miểu? Anh nghe hình như trong phòng có động tĩnh, mọi người không sao chứ?”
Nghê Miểu ra mở cửa, đứng ngoài cửa là Chu Tử Kỳ còn mặc đồ ngủ, sự lo lắng trong mắt của Chu Tử Kỳ không phải là giả, Chu Tử Kỳ biết trong phòng có hai người con gái, cũng không vào phòng, mà chỉ đứng bên ngoài hỏi thăm, ánh mắt cũng không hề nhìn loạn.
Nghê Miểu vẫn cầm con quỷ đó trên tay, ánh mắt của Chu Tử Kỳ dừng lại trên tay của cô, vẻ mặt trở nên hơi khó coi, Nghê Miểu chú ý đến ánh mắt của Chu Tử Kỳ, tò mò hỏi: “Anh có thể nhìn thấy sao?”
Chu Tử Kỳ cũng không muốn che giấu, vì vậy đã gật đầu.
Nghê Miểu hiểu rằng, trên đời này luôn có một số người sinh ra đã có mắt âm dương.
Nếu Chu Tử Kỳ nhìn ra được, Nghê Miểu cũng không cần kiêng dè, thấy Đỗ Như Tuyết còn đang ngủ, cô dứt khoát đóng cửa lại, hai người cùng đi tới phòng khách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play