“Cậu!” Vương Mai chợt thay đổi sắc mặt, trong một cái chớp mắt liền cảm thấy da mặt của bản thân bị kéo xuống, mong manh ở trên mặt đất bị người khác chà đạp.
“Ây dô, tôi không có nói cậu, tôi nói con chó mà tôi nhìn thấy ở trước cửa kia kìa, đừng tự nhận đó là bản thân mình nha.” Nghê Miểu cười đến tít cả mắt.
Nghê Hồng Nguyệt nhìn thấy hai người ở chỗ Nghê Miểu không thể chiếm thế thượng phong, đành phải đứng ra giảng hoà.
“Các người đừng có nói như vậy, Nghê Miểu cũng là một phần trong gia đình này, em đừng lo lắng, chị sẽ ở trước mặt ba mẹ nói đỡ giúp em vài câu, để em có thể sớm một chút quay trở về nhà.” Nghê Hồng Nguyệt nói rất thành thực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT